+ 499 Bài Thơ Tiếc Thương Cha Mẹ Đã Mất Xót Xa Nhất – hình ảnh về cha đã mất

Viết về những bậc sinh thành thì chắc rằng không khi nào viết hết được, người Mẹ người Cha cả cuộc sống tần tảo chăm sóc cho tất cả chúng ta mỗi ngày, mặc kệ cho thời gian lấy đi bao vêt nhăn in hằng trên gương mặt. Ngày ngày hôm nay chúng

Bạn đang xem: hình ảnh về cha đã mất

Viết về những bậc sinh thành thì chắc rằng không khi nào viết hết được, người Mẹ người Cha cả cuộc sống tần tảo chăm sóc cho tất cả chúng ta mỗi ngày, mặc kệ cho thời gian lấy đi bao vêt nhăn in hằng trên gương mặt. Ngày ngày hôm nay chúng tôi xin viết những dòng và những Bài Thơ Tiếc Thương Cha Mẹ Đã Mất Xót Xa Nhất, cùng theo dõi nhé!

Thương Nhớ Cha – Tác Giả: Danh Chín

Còn cha gót đỏ như son
Mất cha đôi gót con con lấm bùn
Còn cha áo gấm hài nhung
Mất cha gian lao theo cùng gió sương

Còn cha chỉ lối dẫn đường
Mất cha ai sẽ soi đường con đi
Còn cha ai dám khinh khi
Mất cha đời sẽ thị phi ra vào

Còn cha vui sướng biết bao
Mất cha nghèo khó gian lao nào bằng
Còn cha dạy dổ khuyên răn
Mất cha ai sẽ được bằng như cha

Giờ đây cha đã đi xa
Ngày đêm con nhớ cha già biết bao
Nhớ cha nước mắt nghẹn ngào
Giờ đây cha đã đi vào thiên thu

Giờ cha vào cõi âm u
Giờ cha vào chốn vi vu gió buồn
Nghiêng mình con kính thắp hương
Nhìn lên di ảnh con thương nhớ nhiều

Thêm Một Ngày Có Cha – Tác Giả: Ngọc Toàn

Cha về nơi cõi vĩnh hằng
Đi theo tổ sư cao tằng cha ơi
Đau lòng con nước mắt rơi
Bên con mà thấy đất trời mãi xa.

Từ nay con đã mất cha
Đất bằng như thể vỡ òa dưới chân
Trách trời sao nỡ xoay vần
Cha con cách biệt âm trần từ đây.

Cầu cho trái đất ngừng quay
Để con..thêm được một ngày có cha..!

Cơ Hàn – Tác Giả: Lối Sốnq Sai Lầm

Mất Mẹ…rồi lại mất Cha
Thân em như kẻ ko nhà…đi hoang!
Đời em là chuỗi cơ hàn
Nay ko Cha Mẹ…gian truân gấp mười!

Mong mỏi một vạt Nắng tươi
Tìm đâu thơ dại…nụ cười…ngày xưa?
Ráng chiều Bìm Bịp kêu chưa?
Qua Sông nước cuốn đời thừa em đi!

Tội tình em…tội tình gì?
Mà trong đôi mắt khắc ghi muôn sầu!
Tủi lòng…em bít về đâu?
Miếng Cơm manh Áo từ lâu…chẳng lành!

Tuổi em như búp trên cành
Qua cơn Bão lớn…chồi xanh…bỗng tàn!

Một Thâm Tình – Tác Giả: Mộng Cầm

Ai cũng có một quê hương tình mẹ
Tiếng ru hời khe khẽ mãi bên tai
Nhưng Tinh cha vẫn đẹp cả muôn ngày
Cha lam lũ áo sờn vai nắng cháy

Cha hỡi cha trong lòng con nhớ mãi
Dáng cha gầy phải dầu dãi quanh năm
Cha đã hy sinh trong nỗi lặng thầm
Vì chúng con thân dãi dầm mưa gió

Cha nâng niu con từ thời bé nhỏ
Nhớ muôn đời hình ảnh đó sao quên
Nghĩa ân kia con chưa kịp đáp đền
Thì cha nay đã thành người thiên cổ

Cha mất rồi giờ tim con tỉnh ngộ
Đã muộn màng con cố nén đau thương
Nguyện cầu cha ở tận chốn thiên đường
Hãy hiểu con lòng hình như muối xác

Cha không còn ! Một nỗi đau mất mát
Một thâm tình mà người khác chẳng thay
Giờ mong ước con được nắm bàn tay
Của cha yêu ! Cho con đây bớt nhớ

Công Ơn Cha Mẹ – Tác Giả: Trần Tư Cách

Đời người là áng phù vân.
Công Cha nghĩa mẹ bao lần kính thương.
Ơn Cha tựa núi dặm trường.
Nghĩa Mẹ biển lớn tình vương dạt dào.

Trần gian tựa giấc giấc mơ.
Nửa đêm tỉnh mộng hiếu nào đáp ơn.
Đời người lắm tủi dại hờn.
Giầu chi nhạt thếch vong ơn ích gì.

Gom đầy tiện ích mà chi.
Nằm xuôi tay xuống có gì mang theo.
Đời người nghĩ tủi phận nghèo.
Hẩm hiu ngậm đắng như bèo đáy sông.

Phận người không nhớ hiếu công.
Còn gì ngửa mặt lên trông với đời.
Chỉ là những chiếc lá rơi.
Cuộn cất cánh trong gió rụng rời rồi tan.

Công Cha nghĩa Mẹ chứa chan.
Nguyện lòng Kính nhớ muôn vàn ghi ơn.

Mồ Côi – Tác Giả: Linda Nguyen

Em ơi em ngủ cho ngon
Mẹ cha mất hết chỉ còn chị thôi
Nhìn mà thấy tội em tôi
Mới ba bốn tuổi mồ côi mất rồi

Kiếp người như lục bình trôi
Nhớ thương cha mẹ bờ môi ru hời
Mồ côi tội lắm ai ơi
Chén cơm chẳng đặng suốt đời vương mang

Những ngày sống kiếp lang thang
Thương em ốm yếu lại mang bệnh tình
Nhìn em chỉ biết lặng thinh
Giá mà thống khổ một mình chị mang

Thương em lệ đổ hai hàng
Xin trời ban phước ngàn vàng mang ơn
Còn cha còn mẹ vẫn hơn
Mất cha mất mẹ tủi hờn lắm thay

Giá mà cha mẹ nơi này
Con đâu sống cảnh đầm lầy ngày hôm nay
Cuộc sống còn lắm sâu cay
Mẹ cha mất hết như cây lìa cành

Nhìn trời xuyên tận mây xanh
Cho con thoát cảnh xin canh cơm thừa..

Nhớ Cha – Tác Giả: Xương Rồng

11 năm đã qua rồi .
Cha ơi cha đứng cha ngồi nơi đâu ?
Lòng con mang nặng nỗi đau .
Mất cha mất mẹ còn đâu nụ cười .

Mẹ con sớm đã đi rồi .
Cha còn ở lại là nơi con về .
Cha ơi tình nghĩa phu thê .
Cha đi cùng mẹ chẳng về với con .

Chúng con còn trẻ còn non .
Mẹ cha đi cả để còn ai thương .
Nhớ xưa một nắng hai suong .
Mẹ cha vất vả trăm đường nuôi con .

Công ơn cao tựa bằng non .
Chị em con nợ cha còn nhớ không .
Giờ con đủ cánh đủ lông .
Muốn đền nghĩa mẹ Cũng không kịp rồi .

Cha mẹ giờ ở trên trời .
Có được an lạc con thòi bớt đau ..
Đau này cho tôi mai sau .
Cho bạc mái đầu con mãi không quên.

Tình Ta – Tác Giả: Huyen Thi Nguyen

Nhìn bóng Cha gầy yếu….lệ tuôn dòng
Da khô sạm, lưng còng theo năm tháng
” Thương đàn trẻ, mình ơi ! tôi sẽ gắng….
Đừng lo gì, mưa nắng….không vấn đề gì đâu “

Lời của Người, tâm sự giữa đêm thâu
An ủi Mẹ, nghe dạt dào thương cảm
Con được khỏe được no lòng vui lắm
Nhìn trẻ cười, dạ ấm….mệt xua tan

Có những hôm trời giông tố tràn ngập
Mẹ lo ngại bên đàn con nhỏ dại
Đêm mù mịt, đợi Cha về….đợi mãi
Bởi Cha còn dầu dãi cuộc mưu sinh

Mẹ mất đi, Cha hiu hắt một mình
Con đã lớn trong tình Cha nghĩa Mẹ
Ơn dưỡng dục sinh thành nào xem nhẹ
Khắc sâu vào tim trẻ không hề phai

Viết Cho Cha – Tác Giả: Cỏ Dại

Đêm nằm mộng nước sông Đà
Ngẩn ngơ mường tượng dáng cha chèo đò .
Một đời trang trải âu lo
Nếp nhăn khóe mắt , thân cò khẳng khiu

Thuyền về bến nước hiu quạnh
Thương cha cơm áo chắt lọc tháng ngày
Sông đêm chợt động gió lay
Mình cha chèo lái những ngày bình yên .

Lá vàng rụng xuống mái hiên
Giấc mơ con thức nước hiền hòa reo .
Lửng lơ những bóng hoa bèo
Cha ơi ! Sông chảy .. nước theo con về ..

Cha Tôi – Tác Giả: Nguyễn Dũng

Cha tôi!
Kiêu hãnh,khiêm nhường
Bạt gió,phong sương
Quê hương
Vài ba chốn.
Một đời tài hoa…
Chẳng khai sơn phá thạch
Cũng đủ năm bảy nghề.!

Cha tôi.!
Chân bước mòn năm tháng
Đi từ đồng bằng
Đi tới sơn khê.
Một đời rong ruổi
Một đời say:
Nhạc, họa và thơ…

Cha tôi.!
Tiếng cười rung đại ngàn
Tóc trắng cất cánh cùng gió núi
Thủy chung với họ hàng
Hào hiệp…
Luôn bao dung kẻ dưới.

Sau những chuyến hành trình xa
Cha về với mẹ.!
Ầm ào…rồi lặng lẽ.
Chỉ thấy vang tiếng cười
Cùng thương nhớ
Lăn dài trên mắt mẹ tôi.!

Chúng tôi lớn lên
Tự do!
Như nắng gió
Mây trời…
Có thấp thoáng hình hài
Khí phách của cha tôi.!!!

Cha Mẹ – Tác Giả: Nguyet Hoang

Nước nguồn mát ngọt chảy không nguôi
Sánh với công ơn mẹ trên đời
Sinh thành ,dưỡng dục như trời bể
Không thể kể ra được thành lời

Núi Thái Sơn kia cao chọc trời
Ví với công lao của cha tôi
Chăm, dắt đời con… bao khổ cực
Yêu lắm , thương nhiều Cha ,Mẹ ơi…!

Nhớ Cha – Tác Giả: Kim Dung

Thờι gian thắɱ thoát thoi mang
Cha đi ngày ấy trận mưa cuốι mùα
Con buồи con khó¢ hơn mưa
Lòng đau xót quá buổι trưa nhớ đờι.

Nhớ cha nỗι nhớ đầy vơi
Bao nhiêu nướ¢ mắt tuôn rơi nãσ lòng
Thương cha qua những ngày đông
Cả đờι vất vả long đong dãι dầu.

Một mình cha thứ¢ canh thâu
Trận mưa ướt đẫɱ héσ sầu thân cha
Một mình vất vả bôn ba
Thương con đâu kể xót xa cuộ¢ đờι.

Dù nay cha đã về trờι
Ơn cha dưỡng dụ¢ cả đờι chẳng quên
Có bao nỗι nhớ không tên
Con đây cứ ngỡ kề bên cha hiềи.

Đổi Cả Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười

Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
Mười năm Mẹ nhỉ, mười năm lẻ
Chỉ biết thầm lặng thương nhớ thôi

Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
Trắng cả lòng con lúc nghĩ về

Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn
Bên đời gió tạt với mưa tuôn
Con đi góp lá nghìn phương lại
Đốt lửa cho đời tan khói sương

Tiếng Mẹ nghe như tiếng nghẹn ngào
Tiếng Người hay chỉ tiếng giấc mơ
Mẹ xa xôi quá làm sao với
Nghe đến khi nào trông thấy nhau

Đừng khóc Mẹ ơi hãy ráng chờ
Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
Đau thương con viết vào trong lá
Hơi ấm con tìm trong giấc mơ

Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Giọng buồn hơn hết tiếng mưa rơi
Ví mà tôi đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười
(Trần Trung Đạo)

Nhớ Mẹ Phương Xa

Đêm nay nhớ mẹ biết bao
Mẹ yêu mẹ ở nơi nào mẹ ơi
Xa xôi cách trở trần đời
Còn đây mãi mãi những lời yêu thương

Tim đau nhói lòng con quặn thắt
Nhớ mẹ hiền nước mắt dài tuôn
Nỗi đau mất mẹ con buồn
Tình thương mẹ mãi vẫn luôn trong lòng

Mẹ ơi con ước con mong
Được mẹ yên ấp trong vòng tay yêu
Quẩn quanh bên mẹ sớm chiều
Nghe mẹ dăn dạy những điều phải hay

Luôn luôn được nói lời này
“Con yêu mẹ lắm” hằng ngày mẹ ơi
Được tâm sự thủ thỉ lời
Nhọc nhằn chia sẻ cho vơi lỗi lòng

Lệ tràn miệng đắng mắt cay
Quạnh hiu vắng Mẹ tháng ngày dài thêm
Lá vàng rụng giữa trời đêm
Mẹ còn đâu nữa Mẹ hiền con ơi…
(Trần Lợi)

Lễ Mẹ, Khóc!

Thui thủi mình con giữa chợ đời
Chiều nay nhớ Mẹ quá đi thôi
Hải hà công đức như sông biển
Thiên địa thương yêu tựa đất trời
Suốt kiếp chỉ lo con trượt ngã
Một đời quên mất Mẹ thân côi
Bao người Lễ Mẹ mừng vui chúc
Thơ thẩn con ngồi khóc Mẹ thôi
(Lê Du Miên)

Mất Mẹ

Phụ mẫu xa rồi nghĩ xót thân
Giờ đây cách biệt tủi dương trần
Con khờ tối lại mong đầu ngõ
Cháu dại chiều qua đợi trước sân
Tiếng dạy hôm nào nay vẫn nhớ
Lời khuyên bữa nọ mãi luôn cần
Hoa cài trắng ngực hương trầm tỏa
Nấc nghẹn thầm lặng lễ báo ơn
(Hoàng Hiện)

Đêm Vu Lan Nhớ Mẹ

Trăng khuya ngời sáng ánh Vu Lan
Quê cũ trùng khơi biệt ngút ngàn
Khắc khoải lòng con hoài nhớ mẹ
Cao vời tuổi hạc lắm gian truân

Bông hồng cài áo tủi lòng con
Lạc lõng tha hương dạ héo hon
Người ta mất mẹ cài hoa trắng
Tôi phận đơn côi – Mẹ vẫn còn

“Mẹ già như chuối ba hương
Như xôi nếp một, như đường mía lau”
Trớ trêu cho cảnh thương đau
Biển Đông sóng vỗ dạt dào tình thâm

“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”
Mơ ngày mẹ sống bên ta
Cúc vàng dâng mẹ làm quà Vu Lan

Mẹ ơi mẹ có biết không?
Đời con vắng mẹ như còng mất ngoe!
(Trường Phong)

Đời Con Đã Mất Mẹ Rồi

Năm xưa tôi còn bé
Mẹ tôi đã tử vong
Lần trước nhất tôi hiểu
Thân phận trẻ mồ côi

Quanh tôi ai cũng khóc
Lặng im tôi sầu thôi
Để dòng nước mắt chảy
Là hết khổ đi rồi

Chuông chùa lạnh rơi rơi
Hoàng hôn phủ quanh mồ
Tôi thấy tôi mất mẹ
Như mất cả khung trời
(Xuân Tâm)

Sắc Hoa Nhớ Mẹ

Hoa trắng con cài mất mẹ rồi
Chạnh lòng nhớ mẹ dạ khôn nguôi
Lời ru một thuở đâu còn tiếp
Thống khổ muôn trùng lệ mãi rơi

Lần lựa thời gian cứ đẩy mang
Tình con thương mẹ biết sao vừa
Mẫu từ hiền dịu đâu còn tiếp
Khó thể tìm thấy được thủa xưa

Mẹ đã cho con những ước mong
Tình thâm mẫu tử đến vô bờ
Chiều tàn bóng mẹ mờ hư ảo
Chuối chín trên cây rụng ngạc nhiên

Con mất mẹ rồi sống vất vơ
Đường đời khổ cực đến phờ phạc
Trong mơ cứ nghĩ là còn mẹ
Tỉnh giấc giật mình dạ ngẩn ngơ

Mỗi lần nhớ mẹ lệ rơi tuôn
Đau xót tim con nhũng nỗi buồn
Kỷ niệm ngày xưa còn nhớ mãi
Thương con mẹ khổ đến ngập hồn

Một đời của mẹ đẫm phong sương
Sinh tử biệt ly chuyện khó lường
Duyên nghiệp tự lòng nào biết trước
Con mất mẹ rồi mất yêu thương

Hoa trắng con cài lên ngực này
Trái tim nức nở nhận niềm đau
Công ơn của mẹ chưa đền đáp
Mẹ đã đi rồi con khóc đây

Nguyện cầu hồn mẹ ngủ nồng say
Tỉnh tọa thiên thu đất PHẬT này
Con trẻ trần gian buồn vĩnh biệt
Một thân Côi cút sống lưu đày
(Vũ Hùng Việt)

Biết Tìm Mẹ Đâu?

Sao con gọi Mẹ không ơi?
Lòng con buồn lắm một trời xót xa!
Sáng nay Mẹ nói rằng là:
“Chiều về Mẹ sẽ mua quà cho con…”
Và rồi con đợi mỏi mòn
Mẹ về đất lạnh bỏ con nơi này!
Lệ lòng sao quá đắng cay
Trời ơi sao nỡ sắp bày biệt ly
Mẹ ơi! Về với con đi…
Đừng xa con nhé đừng đi một mình!
Mẹ nằm yên đó lặng thinh
Để con ở lại chỉ mình con thôi
Giờ con mất Mẹ thật rồi!
Từ nay con sống mồ côi nơi này!
Mẹ về với gió ngàn mây…
Con tìm đâu được tháng ngày xa xưa
(Ngọc Nghĩa)

Mẹ Và Con

Trận mưa lớn cho bùn non ngập nước
Mẹ khom người trên mảnh lúa tươi xanh
Cưu mang con vừa thôi tuổi tròn trăng
Giấc ngủ thiếu miếng cơm ăn dè dặt.

Đoạn đường xình lầy mẹ rút chân từng bước
Miếng vải dày cột bụng đỡ con lên
Đường trơn lắm con ơi mẹ trượt ngã mấy lần
Thân non nớt, tuổi đời còn non nớt.

Có những đêm trận mưa dài không ngớt
Vài ánh đèn leo lét kẻ đi qua
Một thân một mình mẹ lắm lo xa
Ngồi tựa lưng vào vách tre để ngủ.

Con giẫy trong lòng trưa hè nắng lửa
Mảnh áo trên mình không đủ mát cho con
Biết làm sao đây chiếc nón lá lại mòn
Mẹ xoay người mang lưng về phía trước.

Trái bí non mẹ luộc lên lấy nước
Làm canh chan nuôi con lớn từng ngày
Sanh con ra mẹ hơ hổng đôi tay
Con đã mất mẹ chết niềm mong ước.

Bao năm rồi con vẫn theo từng bước
Thương nhớ về con mãi mãi một hình hài
Nhỏ nhắn lắm con ơi ! Nhưng vẫn nối dài…
(Vân Minh)

VẮNG MẸ – Thơ: Mami Vam

Buồn xơ xác bao cành cây ngọn cỏ
Hiu hắt mây thẫn thờ lên làn gió
Vắng mẹ rồi khó tìm thấy niềm vui.

Vắng mẹ rồi giọt nắng cũng hanh haoBuồn xơ xác bao cành cây ngọn cỏHiu hắt mây thẫn thờ lên làn gióVắng mẹ rồi khó tìm thấy niềm vui.

Vắng mẹ rồi ai chia sẻ ngọt bùi
Ai khích lệ nguôi ngoai niềm cay đắng
Vắng mẹ rồi ai sớt chia gánh nặng
Ai lặng nhìn con trẻ trọn giấc say.

Vắng mẹ rồi con thiếu một vòng tay
Thiếu bóng mẹ đêm ngày ngồi tựa cửa
Vắng mẹ rồi con có còn đâu nữa
Bữa cơm chiều đầy ấm áp yêu thương.

Vắng mẹ rồi vất vả cuộc sống thường
Một mình con phải đương đầu gánh chịu
Vắng mẹ rồi lòng con đây mới hiểu
Mẹ kề bên hạnh phúc nhất trên đời.

KHÓC THƯƠNG CHA – Thơ: Nguyễn Phú Bình

Cuốn trôi theo mòn mỏi cả cuộc sống
Mới hôm nào người khỏe mạnh tươi vui
Mà ngày hôm nay héo mòn thân tàn tạ

Như vòng quay bánh xe lăn hoài mãiCuốn trôi theo mòn mỏi cả cuộc đờiMới hôm nào người khỏe mạnh tươi vuiMà ngày hôm nay héo mòn thân tàn tạ

Con thương lắm cả đời cha vất vả
Vì vợ nhân loại quên cả bản thân
Cố vươn lên thoát khỏi cảnh cô bần
Nay vẹn toàn thì tử thần tìm đến

Vẫn biết rằng cũng tới ngày số tận
Cõi tục gian sống tạm thác gửi nhờ
Trên giường bệnh người vẫn nhắc nhở
Xin hóa thành tro phủ ánh lửa tàn

Con nhớ mãi lời cha thường dạy bảo
Sống thương yêu anh em hãy kết đoàn
Đùm bọc nhau mỗi khi gặp hoạn nạn
Kiêu hãnh lên ta hơn chán vạn người

Số đã hết ông trời đang gõ cửa
Mời người đi đến trước cửa Nam Tào
Người thiêm thiếp như vẫn còn giấc mơ
Hồn lơ lửng như lạc vào cõi mộng

Ôi mong manh sự sống chỉ tấc gang
Thân còm cõi sức tàn nào chống nổi
Đớn đau thay lời người thường trăng trối
Cuộc sống cha trôi nổi kiếp phong trần.

TIỄN CHA VỀ CÕI VĨNH HẰNG – Thơ: Nguyễn Phú Bình

Hoa cài di ảnh úa màu nhân gian
Nỗi đau cứ mãi tràn ngập
Lệ dâng tuôn chảy rộng lớn cõi lòng

Khăn tang trắng phủ một màuHoa cài di ảnh úa màu dương gianNỗi đau cứ mãi ngập trànLệ dâng tuôn chảy rộng lớn cõi lòng

Người đi trời đất ngóng trông
Rời xa nhân thế rực hồng chốn mơ
Người về cõi lạc hư vô
Để lại thương tiếc vô bờ cháu con.

ĐÊM TIỄN BIỆT – Thơ: Diệp Ly

Bỏ con ở lại giữa đời tiếc thương
Từ nay cách biệt âm dương
Lệ rơi nhòa nhạt khói hương tạ từ

Cha đi về với mây trờiBỏ con ở lại giữa đời tiếc thươngTừ nay cách biệt âm dươngLệ rơi nhòa nhạt khói hương tạ từ

Mai này con trẻ đơn độc
Hiếu thân oằn nặng khi nào trả xong?
Xót xa cào xé cõi lòng
Đường đời hun hút mênh mông nỗi sầu

Thâm ân nay đã về đâu
Mà đường tử biệt bóng câu qua thềm
Tiễn cha hoang lạnh trời đêm
Gió mưa than thở nỗi niềm bi thảm

Tâm tư nặng nỗi u hoài
Tìm trong ký ức vòng tay cha già
Hiện tại mỗi bước một xa
Hiện tại nước mắt như là mưa tuôn

Hiện tại ôm nỗi đoạn trường
Hiện tại tiễn biệt tình thương vĩnh viễn.

MỘT TRĂM NGÀY – Thơ: Diệp Ly

Mái nhà xưa còn ôm ghì nổi nhớ
Bóng hình cha từng chiều trên lối nhỏ
Tiếng gậy tre từng nhịp gõ trên đường.

Một trăm ngày kể từ lúc cha điMái nhà xưa còn ôm ghì nổi nhớBóng dáng cha từng chiều trên lối nhỏTiếng gậy tre từng nhịp gõ trên đường.

Cha đi rồi hoang vắng một trời thương
Đêm mộng mị trong đoạn trường nước mắt
Nghe chơi vơi với niềm đau quặn thắt
Ảo ảnh buồn làm ngơ ngác lòng con.

Cha đi rồi ngày tháng cũng héo hon
Bao hụt hẫng làm mỏi mòn ký ức
Con chông chênh với nỗi niềm day dứt
Chữ thâm tình chia cắt nẻo trần gian.

Cha đi rồi theo mây khói dần tan
Con ở lại với muôn vàn thương nhớ
Đường âm dương câu hiếu thân đành lỡ
Cha đi rồi từng mảnh vỡ hồn đau.

NHỚ CHA – Thơ: Quốc Phương

Suốt cuộ¢ đờι..những vất vả lo toan
Đã bao năm..cuộ¢ sống ấy cơ hàи
Nhưng cha mẹ..không thở than kêu khổ

Lòng cha mẹ..bạt ngàn như biểи cảSuốt cuộ¢ đờι..những vất vả lo toanĐã bao năm..cuộ¢ sống ấy cơ hànNhưng cha mẹ..không thở than kêu khổ

Nay mẹ yếu..cha thành ngườι thiên cổ
Âu cũng là..kiếᴘ số phảι chia tay
Ơn sinh thành..chưa đềи đáᴘ đượ¢ gì
Mà cha đã..ra đi mình một cõι

Nơi xa ấy..cha ơi cho con hỏι
Lú¢ lạnh lòng..ai khăn góι cho cha
Có phảι chăng..nơi ấy lạnh lắɱ mà
Không thể giúᴘ..xin cha lờι xin lỗι

Nhớ cha lắɱ..mong thờι gian đánh đổι
Quay ngượ¢ về..để sớɱ tốι cùng nhau
Có mẹ cha..cùng con cháu cháσ rau
Sống đầɱ ấɱ trên con tàu cha láι.

VIẾNG MỘ CHA

Thơ: Minh Lý

Nghẹn ngào giây phút viếng cha
Khói hương nghi ngút lệ nhoà mắt cay
Cha đi đã mấy Thu rày
Âm dương cách biệt bao ngày nhớ thương

Hàng cây xào xạc bên đường
Cha nằm yên nghỉ hàng dương ru hời
Nhớ ngày con bé cha ơi
Lời cha ấm áp bên nôi quê nhà

Ngày hôm nay ngày giỗ của cha
Tâm hương con thắp lệ nhoà tim đau
Cha ơi con khấn nguyện cầu
Mong cha siêu thoát thẳm sâu trong lòng.

MẸ ƠI! CON ĐÃ VỀ – Thơ: Phan Trong Tiến

Chốn quê người không bóng một người thân
Nhớ buổi con đi mẹ cứ tần ngần
Mắt đẫm lệ tiễn dần con ra cổng

Tạm biệt quê nghèo ra đi kiếm sốngChốn quê người không bóng một người thânNhớ buổi con đi mẹ cứ tần ngầnMắt đẫm lệ tiễn dần con ra cổng

Chốn bon chen con gắng lòng chịu đựng
Ngày trở về cho mẹ ấm buồng tim
Cho mẹ con ta cuộc sống êm đềm
Trên vùng đất ngọt mềm tình nhân ái

Mẹ kính yêu! hãy gắng lòng nán đợi
Con sẽ về bên mẹ sớm mẹ ơi!
Nhưng trớ trêu số phận một kiếp người
Con đớn đau trách trời sao lại thế

Con đớn đau trách trời sao quá tệ
Để lúc này con máu lệ trào tuôn
Khi sáng nay con thu được tin buồn
Tin sét đánh mẹ hiền vừa tạ thế

Kể từ nay ai là người chia sẻ
Bao nỗi buồn vui, lẽ sống trên đời
Kể từ nay con chẳng được bàn tay
Mẹ vuốt ve trong đêm dài vắng lạnh

Máy cất cánh ơi! hãy nhanh dùm hạ cánh
Để tôi kịp về với mẹ chiều nay
Gió hãy xua tan những đám mây dày
Cho tôi được ấm lòng bên xác mẹ

Nhạc công ơi! hãy nhẹ nhõm,khe khẽ
Nốt nhạc buồn ru tiễn mẹ tôi đi
Nén tâm nhang con bất hiếu lạy qùy
Tống biệt mẹ đi về nơi âm giới

Nơi xa ấy mong mẹ hiền thứ lỗi
Con mẹ khờ dại tội lắm mẹ ơi!

NGÀY MẸ RỜI XA – Thơ: Quý Phương

Ngày Mẹ ra đi bỏ đàn con nheo nhóc
Ông trời buồn nên ông trời cũng khóc
Nước mắt ngập cánh đồng ngập cả đám lúa non

Ký ức ngày nào con nhớ mãi chẳng quênNgày Mẹ ra đi bỏ đàn con nheo nhócÔng trời buồn nên ông trời cũng khócNước mắt ngập cánh đồng ngập cả đám lúa non

Ngoài bờ đê con đứng khóc một mình
Nghe tiếng Ngoại trong nhà cũng nấc lên thương tiếc
Mỗi người đều mang tâm trạng buồn da diết
Người đến tiễn mang chật kín trước hiên nhà

Mẹ nằm yên trên một chiếc băng ca
Đàn con dại vây quanh gào thét gọi
Cha thờ thẫn mắt vô hồn đau nhói
Không khí phủ trùm một màu tối tang thương

Người ta đem quà đến dành dỗ chúng con
Cám cảnh, xót xa nên lòng người trĩu nặng
Mưa trút nước ngoài hiên, trời một màu u ám
Nhang khói vô tình chạm khóe mắt cay cay.

CÔNG ĐỨC SINH THÀNH – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

Khi nhìn Cha Mẹ…lìa đời ra đi
Giờ thương cũng chẳng ích gì
Chỉ còn câu nói khắc ghi trong lòng.

Làm người khổ lắm ai ơiKhi nhìn Cha Mẹ…lìa đời ra điGiờ thương cũng chẳng ích gìChỉ còn câu nói khắc ghi trong lòng.

Từng dòng nước mắt long đong
Khói hương nghi ngút theo dòng đời trôi
Trần gian khi giả biệt rồi
Thì thân xác cũng nằm phơi núi rừng.

Dù cho vai gánh tay bưng
Cao lương mỹ vị cũng chừng ấy thôi
Nhớ thương than thở đứng ngồi
Trần thế âm cảnh ngăn đôi chẳng còn.

Công Cha lặn biển trèo non
Nghĩa Mẹ tần tảo héo mòn ngày đêm
Chỉ mong con sống êm đềm
Công thành danh toại ấm êm tình nhà.

Suốt đời yêu mến thiết tha
Nhớ công dưỡng dục mới là hiền ngoan
Đời luôn cay đắng bẽ bàng
Không Cha thiếu Mẹ…lòng tan nát lòng.

TÌNH CHA – Thơ: Nguyễn Thư

Mười một tuổi đầu con vành tang trắng
Tình phụ tử khiến lòng luôn mang nặng
Tuổi khờ dại nức nở giữa hoàng hôn

Vắng bóng Cha đã hai chục năm trònMười một tuổi đầu con vành tang trắngTình phụ tử khiến lòng luôn mang nặngTuổi khờ dại nức nở giữa hoàng hôn

Cha hỡi Cha ! Giờ con đã lớn khôn
Luôn trằn trọc kiếm tìm trong giấc mộng
Đấng sinh thành đã cho con sự sống
Nhưng mịt mờ lồng lộng bóng nơi đâu?

Cuộc sống Cha trọn một kiếp dãi dầu
Vì con trẻ mong đâu ngày đền đáp
Lời Cha dạy …ghi lòng con ấm áp
Sao chia lìa… cho mắt lệ tuôn rơi

Con lẻ loi trên muôn nẻo đường đời
Bao trắc trở đôi lần con muốn ngã
Người đi rồi mẹ hiền thêm vất vả
Trĩu đôi vai chuyện cơm áo gạo tiền

Ngày lại ngày con qua tuổi hồn nhiên
Nhìn kỷ vật nhớ Cha hiền da diết
Chốn cửu tuyền xa xăm Cha có biết?
Nỗi lòng con thổn thức mỗi Xuân về..!

HÌNH BÓNG MẸ TRONG CON

Thơ: Nguyễn Ngọc Bích

Mẹ đi con tuổi còn thơ
Từng đêm nhớ mẹ đơn độc một mình
Còn đây chỉ bóng với hình
Thắt lòng con trẻ phải ghìm lệ rơi

Lớn lên xa biệt phương trời
Long đong giữa chốn chợ đời nổi trôi
Đắng cay cực khổ mẹ ơi !
Hướng về nơi ấy tìm lời ủi an

Biết rằng sông núi cách ngăn.
Âm dương ly biệt bao năm mỏi mòn
Nụ cười dấu nỗi héo hon
Ước rằng có mẹ cho tròn niềm vui

Đông về nuốt những ngậm ngùi
Thương cho cánh nhạn dập vùi gió sương
Trong giấc mơ đẹp lạ thường
Thấy hình bóng mẹ dặm đường bên con.

Lời ru ngày ấy vẫn còn
Mùa Vu Lan đến núi non điệp trùng
Vần thơ gửi trọn nhớ nhung
Nén nhang dâng mẹ cầu mong bình yên.

CHA MẸ TÔI – Thơ: Vũ Duy Đà

Ánh trăng vàng vẽ thêm cảnh thê lương
Hỏi trời xanh sao ông chẳng tỏ tường
Gieo lên cái cảnh âm dương cách biệt

Màn đêm xuống.. mang giọt sầu cô quạnhÁnh trăng vàng vẽ thêm cảnh thê lươngHỏi trời xanh sao ông chẳng tỏ tườngGieo lên cái cảnh âm dương cách biệt

Ngàn tâm sự.. nay ngồi đây tôi viết
Kể chuyện đời kịch liệt của Mẹ Cha
Để nuôi con không quản đâu là nhà
Vai nặng gánh tìm bôn ba khắp chốn

Tôi sinh ra.. giữa cuộc sống bận rộn
Miền quê nghèo nơi bốn biển vây quanh
Đất quai đê lấn biển đắp lên thành
Ngôi nhà nhỏ cùng mái tranh che nắng

Bởi thương con.. đói lòng lên chẳng đặng
Cha thầm lặng với gánh lặng trên vai
Vượt cả trăm ngàn vạn quãng đường dài
Hi sinh cả..đời trai vì..con cháu

Một ngày kia.. Cha vĩnh viễn…nằm lại
Trên đồng hoang đầy cỏ dại mình Cha
Không người thân bởi xa cách quê nhà
Không kèn trống chẳng vòng hoa tống biệt

Cha mất đi.. tôi nào đâu nhận diện
Bởi mới tròn một tuổi hiểu rằng chi
Mẹ thay Cha no toàn bộ những gì
Từ manh áo đến bước đi con nhỏ

Thời gian trôi.. thoảng như là cơn gió
Mẹ thầm lặng rồi cũng bỏ theo Cha
Nay ngồi đây nước mắt chảy nhạt nhòa
Viết đôi dòng tỏ công Cha nghĩa Mẹ.

Trên đây, tapchivannghe.com đã tổng hợp và chia sẻ đến các bạn những Bài Thơ Tiếc Thương Cha Mẹ Đã Mất Xót Xa Nhất. Qua từng dòng thơ, câu thơ tác giả đã khắc họa và chuyền hết những sự thương tiếc vô bờ bến đến với người cha già khuất. Trông mong những bài thơ sẽ giúp bạn chia sẻ bớt những xúc động tiếc thương.


Xem thêm những thông tin liên quan đến đề tài hình ảnh về cha đã mất

Tạ Ơn Hiền Phụ – Happy Father’s Day

alt

  • Tác giả: Tin Vui Media – Kênh Công Giáo
  • Ngày đăng: 2022-06-18
  • Nhận xét: 4 ⭐ ( 5643 lượt nhận xét )
  • Khớp với kết quả tìm kiếm: Ngày của Cha bắt nguồn từ mẩu chuyện thảm họa hầm mỏ ở Monongah, tây Virginia, Mỹ vào tháng 12.1907. Vụ tai nạn đã khiến 362 người đàn ông thiệt mạng, trong đó có 250 người đã làm cha, nghĩa là khoảng 1.000 đứa trẻ đã mồ côi cha từ sự việc đau lòng này, Đây cũng là tai nạn khai thác mỏ tồi tệ nhất trong lịch sử nước Mỹ. Nạn nhân hầu như là người Ý di cư. Cho đến nay, chính quyền ước tính con số nạn nhân thiệt mạng thực tiễn gần 500 người.

    Cô Grace Golden Clayton, một người con mất cha trong tai nạn này, đã tổ chức một sự kiện tưởng nhớ đến những người cha xấu số tận nhà thờ địa phương tây Virginia. Cô đã chọn ngày chủ nhật gần nhất với ngày sinh nhật của cha cô để tổ chức lễ. Đó cũng chính là nguồn gốc của Ngày của Cha, diễn ra lần đầu vào ngày 5.7.1908. Khoảng 2 năm sau, cô Sonora Smart Dodd, sống ở Shokane, Washington, có người cha là ông William Jackson Smart, từng là cựu chiến binh trong cuộc nội chiến nước Mỹ. Vợ ông chẳng may tử vong khi sinh người con út. Kể từ đó, người cha một thân “gà trống” nuôi 6 đứa con đến lúc trưởng thành.

    Cảm phục trước sự hy sinh và tình yêu thương vô bờ của cha dành riêng cho gia đình, cô Dodd quyết định mời gọi thành lập một ngày để tưởng nhớ công ơn người cha. Với sự trợ giúp của các mục sư và Hiệp hội Thanh niên Thiên chúa giáo, ngày lễ của Cha đã được tổ chức vào năm 1910. Kể từ đó, Ngày của Cha được vận động trở thành quốc lễ của Mỹ.

    Đây là một món quà ý nghĩa, chứa đựng tấm lòng của con cháu so với cha mình, nó vừa là nét đẹp trong cách đối nhân xử thế, vừa là ngày gắn kết tình cảm giữa những người thân trong nhà với nhau, giúp gia đình thêm yêu thương và hiểu nhau hơn.

    _________________________________________________________
    Trích từ “Hình Ảnh Của Bố Nhân Ngày Từ Phụ” của TS Trần Mỹ Duyệt

    CHA VÀ CON

    Một cách tổng quát, các con thường nhìn cha mình như một người khô khan, khó chịu, và nghiêm nghị. Nhưng toàn bộ những người con khi nhớ về cha mình, lại cảm thấy hạnh phúc với những kỷ niệm dễ thương:

    Ông là người yêu thương con:Hiển nhiên tình yêu mà ông dành riêng cho các con không giống như phương thức diễn tả của người mẹ. Mẹ nói nhiều, nhưng cha làm nhiều. Điều này chỉ khi con cháu đã khôn lớn mới hiểu và phân biệt được. Thật ra, ông không khi nào tỏ ra khó chịu, bẳn gắt trừ khi con cháu ngang bướng, hoặc không vâng lời.
    Ông yêu mẹ của các con:Điều này dễ hiểu, vì mẹ của các con ông chính là người yêu của ông. Một người cha tốt cũng luôn luôn là người chồng tốt. Ông yêu thương các con và mẹ của chúng.
    Ông là người trung thành:Chung tình với vợ mình. Giữ những điều hứa hẹn với các con. Ông không khi nào phải nói dối vì sợ rằng con mình sẽ trở thành những kẻ nói dối. Một lời nói của cha giá trị hơn 5 lần lời nói của mẹ. Cũng chính vì vậy, ông không cần phải nhiều lời.
    Ông sống bằng lý trí hơn xúc cảm:Và đây là điều khác nhau giữa mẹ và cha. Nó cũng là nguyên nhân vì sao con cháu ít thấy ông khóc, nhưng thật ra ông khóc nhiều trong lòng.
    Ông là người vất vả:Cả cha và mẹ đều vất vả. Nhưng chữ “cực nhọc” có vẻ thuộc về cha. Nhiều khi ông lao tâm, lao lực để lo cho gia đình, và cho từng đứa con.
    Ông luôn có mặt mỗi khi con cần:Là một người cha tốt. Đây là tư cách của một người cha. Ông luôn có mặt ở đây, ở kia, và ở bất kể nơi nào mỗi khi con ông cần đến ông. Ông theo dõi những bước chân trước nhất của con, và khi con ngã, ông là người đã nâng con dậy, ngay cả sau này khi con không cần đến ông.
    Ông là niềm tự hào của các con:Không phải chỉ có mẹ, cha cũng là người lo ngại về tương lai, sự thành đạt, và hạnh phúc con cháu. Bạn phải hãnh diện về người cha của mình, cũng như ông hãnh diện về bạn. “Người cha khi chết, nhưng thật ra ông vẫn chưa chết: vì còn để lại sau ông người con như ông.” (Sirach 30:40

    NHỮNG KINH NGHIỆM VỀ NGƯỜI CHA

    Thông thường, người con, nhất là con trai, chỉ hiểu và biết thương cha mình sau khoảng thời gian chính mình đã trở thành một người cha. Sau đây là thước đo nhận thức của các bạn và của tôi về cha mình theo thời gian từng lứa tuổi:

    4 tuổi: Bố có thể làm được mọi thứ.

    5 tuổi: Bố biết hết mọi sự.

    6 tuổi: Bố thông minh hơn bố của các bạn.

    8 tuổi: Bố không biết chuyện này.

    10 tuổi: Bố lúc này sao sao ấy.

    12 tuổi: Bố già rồi. Bố không còn biết sự gì cả.

    14 tuổi: Bố cổ lỗ sỹ. Chán không quan tâm đến ông ấy nữa.

    21 tuổi: Bố quá cổ lỗ sỹ!

    25 tuổi: Bố già rồi và không biết chuyện này sao.

    30 tuổi: Bố có nhiều kinh nghiệm. Mình cần hỏi bố.

    35 tuổi: Phải hỏi bố điều này trước.

    40 tuổi: Đây là vấn đề phức tạp. Không biết ở tuổi này, ngày xưa bố khắc phục như vậy nào?

    50 tuổi: Bố nay không còn tiếp trên cõi đời. Thật là buồn. Phải chi bố còn sống, mình sẽ học hỏi được nhiều kinh nghiệm khôn ngoan từ bố.

Cha mất, Triệu Vy đăng tâm thư: ‘Con không có gì cả’

  • Tác giả: baomoi.com
  • Nhận xét: 3 ⭐ ( 8849 lượt nhận xét )
  • Khớp với kết quả tìm kiếm: Triệu Vy đã đăng tâm thư gửi người cha quá cố trên mxh nhưng nhanh chóng xóa đi.

Thân phận của những em nhỏ trở thành mồ côi vì đại dịch

  • Tác giả: special.vietnamplus.vn
  • Nhận xét: 3 ⭐ ( 4414 lượt nhận xét )
  • Khớp với kết quả tìm kiếm: Nhiều trẻ em mất cha mẹ vì Covid 19 Mai Nguyễn dịch/Theo AP Một số em sẽ không khi nào nhớ mặt cha mẹ đã mất vì còn quá nhỏ khi COVID-19 xảy ra. Số khác thì phấn đấu giữ cho ký ức tồn tại bằng cách làm những việc cả nhà từng làm cùng…

Những bài thơ về cha ngắn đã khuất cảm động ý nghĩa nhất

  • Tác giả: nhungcaunoihay.vn
  • Nhận xét: 3 ⭐ ( 7052 lượt nhận xét )
  • Khớp với kết quả tìm kiếm: Những bài thơ về cha ngắn đã khuất cảm động ý nghĩa nhất: Trong trái tim mỗi người tất cả chúng ta, cha có một vị trí vô cùng trọng yếu, nếu như mẹ được ví là đất thì cha cũng là trời, là người vất vả gồng gánh nuôi

Cách Hiển Thị Hình Ảnh Trong File Win 10, Tại vì sao Máy Tính Bị Mất Chế Độ Hình Ảnh Thumbnail

  • Tác giả: tnmthcm.edu.vn
  • Nhận xét: 4 ⭐ ( 3724 lượt nhận xét )
  • Khớp với kết quả tìm kiếm: Hãy chia sẻ trải nghiệm về một sản phẩm hoặc dịch vụ mà bạn đang cảm thấy tốt nhé! Thông tin nay sẽ giúp ích cho rất nhiều người

Những hình ảnh và con số biết nói về 100 ngày chiến sự Nga – Ukraine

  • Tác giả: tintucvietnam.vn
  • Nhận xét: 4 ⭐ ( 3843 lượt nhận xét )
  • Khớp với kết quả tìm kiếm: Chiến dịch quân sự đặc biệt của Nga tại Ukraine đã bước sang ngày thứ 100 vào hôm 3/6, hiện chưa thấy hồi kết khi cả 2 bên tiếp tục chiến tranh để giành quyền kiểm tra vùng Donbass ở miền Đông.

29 điềm báo Nằm Mơ Thấy Bố ( Bố Đã Mất, Chết Sống Lại …)

  • Tác giả: thegdian.com
  • Nhận xét: 4 ⭐ ( 4427 lượt nhận xét )
  • Khớp với kết quả tìm kiếm: Nếu bạn nằm mộng thấy bố chết, bố mất thì cho thấy cả trí não lẫn vật chất trong tương lai không có gì biến động vẫn ổn định ✅✅✅ Điềm báo giấc mơ thấy bố chết sống lại ngụ ý rằng bạn đang đương đầu với những khó khăn nhưng may mắn bạn được gia đình và người thân ủng hộ.

Xem thêm các nội dung khác thuộc thể loại: giải trí