Bài phát biểu tri ân thầy cô ngày 20 11, Bài phát biểu tri ân thầy cô ngày 20 11 là tổng hợp các lời tri ân thầy cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam. Sau đây là cụ thể
Bạn đang xem: tri ân ngày nhà giáo việt nam
Bài phát biểu tri ân thầy cô ngày 20 11
Tri ân thầy cô là một hoạt động ý nghĩa trong ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11. Để sự kiện kỷ niệm ngày 20-11 diễn ra thành công tốt đẹp thì không thể thiếu được những bài phát biểu tri ân thầy cô ngày 20 11. Sau đây là tổng hợp lời tri ân 20-11 hay nhất Hoatieu đã tổng hợp xin chia sẻ đến các bạn cùng tham khảo.
Tháng 11 là tháng tri ân thầy cô. Trong ngày 20-11 hàng triệu học viên trên cả nước lại hướng về những người thầy giáo viên để dành tặng những lời tri ân, lời chúc tốt đẹp nhất đến thầy cô của mình. Và ngay sau đây sẽ là những nội dung tri ân nhân ngày 20/11, như một món quà trí não gửi tặng các thầy giáo viên trong ngày Hiến chương các nhà giáo Việt Nam.
1. Nội dung tri ân thầy cô 20-11 số 1
Với mỗi thế hệ học trò, có vẻ mái trường chính là nơi ghi dấu một thời tuổi trẻ sôi nổi, xốc nổi đầy hăm hở với bao yêu thương, khát vọng. Nó ôm ấp biết bao nhiêu kỷ niệm về tình thầy, tình bạn. Nó chắp cánh cho những ước mong của ta cất cánh đến chân trời trí tuệ…. Mỗi loài người khi đã lớn lên có vẻ đều để lại những dấu ấn riêng cho mình về khoảng thời gian đẹp nhất trong đời ấy. Tuổi học trò với những mộng mơ, những lo âu bỗng dưng, những ý tưởng chợt đến rồi chợt đi. Toàn bộ đều được vun đắp và lớn lên dưới mái trường – nơi ta luôn có đồng bọn và thầy cô bên cạnh sẻ chia những vui buồn cùng ta.
Mấy ai là kẻ không thầy
Thế gian thường nói không thầy sao nên.
Thầy cô, chỉ với hai tiếng thôi mà sao chúng em cảm thấy cao quý và thiêng liêng đến vậy. Có vẻ rằng, tình yêu nghề, yêu trẻ thơ đã ngấm sâu vào trong mỗi loài người. Để đến khi trở thành những thầy giáo, giáo viên sự nhiệt huyết, tận tình trong mỗi loài người lại dâng trào lên. Thầy cô chính là những người dẫn đường chỉ lối cho chúng em trên đoạn đường đời của riêng mình, người vun đắp những ước mong của chúng em vào một tương lai tươi sáng hơn.
Mỗi thầy giáo viên là một người lái đò cần mẫn. Khi năm học kết thúc cũng chính là lúc những chuyến đò đã khởi đầu cập bến. Một chuyến đò với biết bao công sức và tâm huyết. Một chuyến đò chở biết bao tri thức, tình cảm mà thầy cô muốn gửi vào mỗi chúng em. Chúng em biết rằng để làm được điều đó thầy cô đã phải thức khuya, miệt mài, lọ mọ bên trang giáo án. Chúng em biết rằng này là toàn bộ những giọt mồ hôi, nước mắt của các thầy cô. Tình yêu thương vô bờ bến ấy chúng em sẽ luôn trân trọng và lưu giữ mãi trong trái tim.
Thầy cô là người luôn dành toàn bộ mọi yêu thương cho đứa học trò của mình, kể cả những đứa học trò mà luôn làm mình phát bực la lớn lên và mời đi ra khỏi lớp. Thậm chí có thể là đình chỉ học môn đó một tuần cũng có. Thầy cô là người luôn phải chịu đựng bởi bao trò tai quá mà những đứa học trò gây ra, hay thường là những vị cứu tinh của những học viên bị tóm gọn nạt. Có thể nói thầy cô như là những thần tượng của học trò, hay là người cha, người mẹ thứ hai vậy. Chính thầy cô là người mở tung cánh cửa cho tất cả chúng ta tiếp cận biển khôn của loài người, để thấy mình còn rất nhỏ xíu. Không quản nhọc nhằn, thầy cô đã không ngơi nghỉ khai sáng cho từng lớp học trò, tạo dựng cho chúng con một tương lai tươi sáng qua đoạn đường hoc vấn, chữ nghĩa. Và toàn cầu ngày mai có huy hoàng, rực rỡ bởi lớp thanh niên trẻ thì đó cũng chính là công của những người thầy, người cô hi sinh vì học trò.
Tình yêu thương mà mỗi thầy cô dành riêng cho những đứa học trò yêu quý của mình không khác gì như tình cảm cha mẹ dành riêng cho chúng em vậy. Chẳng vậy mà người ta vẫn thường hay nói thầy cô là những người cha, người mẹ thứ hai của chúng em. Thầy cô an ủi và là nguồn khuyến khích vô cùng to lớn so với chúng em mỗi lần chúng em thất bại, vấp ngã hay là niềm hạnh phúc được nhân đôi những khi thành công. Nhìn những giọt nước mắt thống khổ của chúng em mỗi lần vấp ngã, thầy cô cũng chẳng dấu nổi nước mắt. Những lần như vậy thầy cô đều ôm chúng em vào lòng và mong sao sự ấm áp đó sẽ xoa dịu nỗi đau trong lòng mỗi học trò mà thầy cô yêu thương như con.
Chúng em đang dần lớn lên và cũng từng được học rất nhiều thầy giáo, giáo viên. Mỗi người thầy, người cô là một người chăm sóc vườn hoa để mỗi bông hoa sẽ tươi tốt và trở thành một loài người có ích cho xã hội. Mỗi thầy cô dạy dỗ chúng em dù tính cách khác nhau nhưng toàn bộ đều có chung một tình yêu nghề, yêu học trò và cả sự nhiệt huyết trong mỗi loài người.
Thầy cô kính mến! Ngày 20-11 sắp tới gần. Dù không biết làm gì để đáp lại công ơn to lớn ấy nhưng chúng em cũng xin kính dâng lên các thầy, các cô những lời thành kính và tri ân nhất xuất phát từ sâu trong mỗi trái tim của chúng em. Chúng em xin hứa sẽ học tập thật tốt, sẽ gặt hái được nhiều thành công trong cuộc sống để xứng đáng với những kì vọng và mong mỏi của thầy cô. Dù sau này trên đoạn đường của chúng em dẫu có phong ba, bão táp, chúng em sẽ luôn vững tin bước qua vì chúng em biết ở một nơi nào đó thầy cô vẫn đang mỉm cười và dõi theo chúng em.
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với toàn bộ tin yêu…
2. Nội dung tri ân thầy cô 20-11 số 2
Alexander the Great nói: “tôi mang ơn cha mẹ cho tôi sự sống, nhưng tri ân thầy tôi đã dạy tôi sống đẹp”. Có vẻ trong cuộc sống của mỗi loài người, ngoài cha mẹ là những bậc sinh thành, thầy giáo viên cũng có công lao rất lớn. Còn so với những học viên đang thời cắp sách tới trường như chúng em thì thầy giáo viên chính là những người cha, người mẹ thứ hai.
Từ hồi còn đi học mẫu giáo cô dạy ta cách ăn, cách chào, dạy ta viết chữ, từ chữ Σ tròn tới chữ 𝓐 đầu bảng chữ cái… từ những thứ trước tiên cho tới lúc vào lớp 1 thầy cô dạy ta đọc dạy ta ghép chữ ghép vần, dạy ta kĩ thuật sống, lên từng lớp thầy cô lại dậy cho ta thêm những điều hay lẽ phải, cho đến khi lên đại học thầy cô dạy lại dạy ta những tri thức mới, trang bị cho ta hành trang bước vào đời, mang con thuyền tương lai cập bến an toàn và cho ta những kỉ niệm học trò không thể nào quên, họ như những người cha người mẹ thứ hai của tất cả chúng ta vậy.
Cứ thế từng ngày, tất cả chúng ta bước lên những bậc cao hơn của nấc thang tri thức và thầy cô thì luôn dõi theo tất cả chúng ta. Từ một con điểm tốt, một ý tưởng hay cho đến một sai phạm nhỏ, một lần không thuộc bài, thầy cô đều lưu ý khen ngợi hoặc nhắc nhở. Thầy cô là những người thầm lặng mang chúng em đến đỉnh cao của tri thức, cho chúng em một tương lai tươi đẹp.
Sau này dù có lớn lên, có đi xa, có thành công, dù những loài người xưa ấy đã già, đã về hưu nhưng một thứ không thể thay đổi trong quá khứ này là họ từng là thầy của tất cả chúng ta, là những người tạo ra tương lai cho cả một quốc gia. Bất kể một nghề nào chính đáng cũng cao quý nhưng người ta thường nói nghề “Giáo” là nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý. Họ không đơn giản chỉ là những người dẫn đường mang lối họ đang là người giữ lửa và truyền lửa cho tất cả chúng ta, truyền ngọn lửa ấm áp tình thương, truyền ngọn lửa lỗ lực hi vọng, không những thế họ đang là người bác sỹ chữa lành những vết thương ngây thơ của tất cả chúng ta mà chẳng viên thuốc nào có sức mạnh ấy cả.
Mấy ai là kẻ không thầy
Thế gian thường nói không thầy sao nên.
Thầy cô, chỉ với hai tiếng thôi mà sao chúng em cảm thấy cao quý và thiêng liêng đến vậy. Có vẻ rằng, tình yêu nghề, yêu trẻ thơ đã ngấm sâu vào trong mỗi loài người họ. Để đến khi trở thành những thầy giáo, giáo viên sự nhiệt huyết, tận tình trong mỗi loài người lại dâng trào lên. Thầy cô chính là những người dẫn đường chỉ lối cho chúng em trên đoạn đường đời của riêng mình, người vun đắp những ước mong của chúng em vào một tương lai tươi sáng hơn. Ngày 20-11 sắp tới, ngày mà cả nước ta tri ân tới những người thầy người cô ấy, những loài người thầm lặng hiến dâng cả cuộc sống cho mỗi thế hệ học trò, những món quà quý hiếm mà tất cả chúng ta tặng họ, với họ có vẻ chẳng có gì quý hơn sự trưởng thành và sự thành công của tất cả chúng ta, đó thành tích của sự nỗ lực của cả cô, thầy và trò cùng tạo thành. Rồi sau này khi rời xa mái trường tất cả chúng ta sẽ cảm thấy tiếc nuối và mong thời gian trở lại để thêm một lần ngồi dưới lớp nghe thầy giảng, thêm một lần được thầy cô mắng phạt, thêm một lần được cô an ủi, thêm một lần được thầy cô khen ngợi, thêm một lần thôi… nhưng thời gian đâu có thể quay trở lại cũng như tất cả chúng ta, ai có thể sống hai lần? bởi vậy hãy trân trọng những loài người góp phần không nhỏ mang cho ta hạnh phúc, tương lai…
Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng này là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi? Đã bao năm rồi hở? Thầy ơi …
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo này là những viên phấn trắng
Và thầy là người mang đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai.
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
3. Nội dung tri ân thầy cô 20-11 số 3
“Có một nghề bụi phấn dính đầy tay
Người ta bảo là nghề trong sạch nhất
Có một nghề không trồng cây trên đất
Lại nở cho đời những đóa hoa thơm “
Trong cái tiết trời se se lạnh, cái lất phất của những trận mưa cuối tháng 11, em bỗng nhận thấy ngày 20.11 đã sắp tới rồi – ngày để mỗi tất cả chúng ta nói lời tri ân so với các thế hệ thầy cô.
Ai là người dạy tất cả chúng ta tập đọc, tập viết? Ai là người mang lại tri thức cho tất cả chúng ta? Ai là người dạy tất cả chúng ta những điều hay, lẽ phải? Ai là nguồn động lực giúp tôi trưởng thành? Ai đã vực tôi đứng dậy khi tôi vấp ngã? Ai đã làm toàn bộ vì học viên thân yêu mặc kệ những hôm trái gió trở trời vẫn lặng lẽ đến trường? Ai? Hai chữ Thầy Cô đơn sơ ấy cứ thiêng liêng dần trong kí ức, trong tâm hồn chúng em. Được đi học, được biết Thầy, biết Cô chúng em càng hiểu vai trò của Thầy, Cô, càng ghi sâu công ơn thầy cô, những người chắp cánh ước mong cho bao thế hệ học trò chúng em trở thành hiện thực. Thầy cô là những kĩ sư tâm hồn, những người đang tạo ra cho xã hội, cuộc sống những sản phẩm là những Con Người. Để những sản phẩm của mình luôn chỉ là chính phẩm chứ không lúc nào là thứ phẩm, các Thầy, Cô đã lao động đến mức quên cả chính bản thân mình.
“Thầy vẫn đứng bên bờ ước mơ. Dù năm tháng sông dài gió mưa còn ai nhớ ai quên con đò xưa… Dù năm tháng vô tình trôi mãi, tóc xanh bây giờ đã phai, Thầy vẫn đứng bên sân trường năm ấy, dõi theo bước em trong cuộc đời, vẫn những khi trời mưa rơi, vẫn chiếc áo xưa sờn vai, thầy vẫn đi buồn vui lặng lẽ. Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi, có hay bao mùa lá rơi, Thầy đến như muôn ngàn tia nắng, sáng soi bước em trong cuộc đời. dẫu đếm hết sao trời đêm nay, dẫu đếm hết lá mùa thu rơi, nhưng ngàn năm làm sao em đếm hết công ơn người Thầy.” Người Thầy với những ước mong, những yêu nghề cháy bỏng luôn thực hiện thiên trách của mình là dạy dỗ học viên nên người. Thầy cô như ngọn hải đăng soi sáng bước chúng em đi. Thầy cô lại là ngọn lửa ấm áp, dìu dắt chúng em trước những vấp ngã của cuộc sống. Thầy cô cho em niềm tin, niềm hi vọng. Thầy cô dạy chúng em học tập, biết yêu quê hương quốc gia. Thầy cô là nguồn khuyến khích trí não của chúng em.
Dòng đời vẫn cứ trôi, những chiếc đò hằng năm thầy cô vẫn cần mẫn chở khách sang sông, nhưng có vẻ chẳng mấy ai đã từng ngồi trên chuyến đò thầy cô chở lại không quay lại với hai chữ “biết ơn”. Biết bao lần găp phải khó khăn và muốn từ bỏ ước mong thì những lời nói và bài học thầy cô chia sẻ cho em chính là động lực vực em đứng dậy và cho em niềm tin để bước tiếp. Đó chính là niềm tin thắng cuộc:
“…..Dẫu có khó khăn thì bạn ơi vẫn luôn tin rằng
Dẫu có đớn đau thì bạn ơi hãy giữ một niềm tin
Niềm tin chiến thắng sẽ đưa ta đến bến bờ vui
Niềm tin chiến thắng nối con tim yêu thương mọi người
Niềm tin chiến thắng sẽ đưa ta đến giữa cuộc đời
Niềm tin chiến thắng luôn mãi trong tim mỗi chúng ta….”
Ngày 20 tháng 11 sắp tới rồi, chúng em xin gửi tới thầy cô muôn vàn lời chúc tốt đẹp nhất. Chúc thầy cô luôn thành công, hạnh phúc trong cuộc sống và có thật nhiều sức khỏe để tiếp tục chèo lái những chuyến đò qua sông.
Chúng em hứa sẽ học tập thật tốt, để sau này khi bước tới vinh quang, thầy cô có thể tự hào về đứa học trò mà cô đã dìu dắt. Thầy Cô ơi, ở một nơi nào đó không xa đâu, vẫn có một đứa học trò luôn nhớ đến cô, vẫn khắc sâu tên cô vào trái tim. Đơn giản vì chúng em biết rằng cô là người đã mang cho chúng em một cái nhìn khác về cuộc sống, những bài học kinh nghiệm quí báu…
4. Nội dung tri ân thầy cô 20-11 số 4
“Chuyện một con đò dãi dầm nắng mưa
Lặng lẽ chở bao dòng người xuôi ngược
Khách sang sông tiếp hành trình phía trước
Có ai nhớ chăng hình ảnh con đò…?”
Năm tháng đằng đẵng trôi, người lái đò vẫn mãi lặng thầm lái những con đò tri thức nối nhau cập bến, lãng quên nỗi nhọc nhằn mà mỉm cười nhìn đàn con thơ tung cánh về tương lai…
Ai đó từng nói, nghề dạy học là nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý. “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư” – Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy. Những lời giảng đầy nhiệt huyết cùng sự quan tâm nhiệt tình của thầy cô đã dìu dắt bao thế hệ học trò trưởng thành. Thầy cô dạy đàn con thơ từng con chữ, dạy cả cách làm người. Như người lái đò tận tuỵ đêm ngày, thầy cô mang biết bao thế hệ học trò qua dòng sông tri thức để cập bờ bến tương lai mong ước.
Những dòng sông dài, sâu nhiều chỗ nước xoáy chứa đựng nhiều sự nguy hiểm từng ngày vẫn lặng lẽ mang đò. Để rồi thời gian trôi qua người khách đi đò năm nào đã cập bến ước mong, tung đôi cánh vào khoảng trời riêng. Một ngày ngoảnh lại vẫn dòng sông năm nào, vẫn người lái đò nơi ấy đang mang người cập bến tri thức. Đã biết bao chuyến đò cập bến trong cuộc sống người lái đò và đã biết bao thế hệ học viên trưởng thành dưới bàn tay ấm áp của người thầy người cô. Thầy cô cho em cho chữ, cho em học đạo làm người, mở cánh cửa tương lai giúp em tự tin bước vào xã hội công nghiệp hóa, hiện đại hóa.
Công lao ấy vô cùng to lớn, thầy cô bỏ cả tâm huyết của mình để truyền dạy cho học viên chỉ mong học trò của mình có một tương lai tốt đẹp. Rồi mai đây, chúng con khôn lớn, có đủ khả năng trí lực để chắp cánh cất cánh vào đời, tìm thấy điều lạ điều thú vị trong cuộc sống. Những lời dặn dò, nhắc nhở ngày nào con vẫn mang bên mình, cũng chính là hành trang phục vụ bước đường con đang di chuyển và sẽ đi tới, mỗi lời nói đã chắp cánh, nâng bước chân con.
Công lao to lớn như “trời cao, biển rộng” khó có thể đền đáp hết được. Ngay từ giờ đây khi đang là học viên hãy dành hết sức mình để học tập thật tốt, nỗ lực không phụng sự kì vọng của thầy cô so với mình.
Với toàn bộ học viên, đây là thời cơ để ta bộc bạch lòng nhớ ơn và kính trọng so với các thầy giáo viên. Chúng em mong rằng thầy cô – những người lái đò thầm lặng sẽ luôn giữ vững tay chèo mang con thuyền chở những người tri thức đến được bờ bến ước mong.
Sắp tới ngày Nhà giáo Việt Nam, chúng em xin chúc thầy cô đang đứng trên bục giảng, các thầy cô ở ngoài đời thường mạnh khỏe, công tác tốt để có thể truyền đạt cho học viên những tri thức có lợi, những kinh nghiệm quý báu để chúng em tự tin bước vào đời.
5. Nội dung tri ân thầy cô 20-11 số 5
“Tạ ơn thầy đã dẫn con vào rừng trí thức
Cảm nghĩa cô đã dắt trò đến biển yêu thương”
Từ khi mở mắt nghênh đón cuộc sống, em đã cảm thu được tình cảm thiêng liêng vô giá của cha, của mẹ. Năm tháng qua đi, những tình thương ấy nuôi nấng tôi nên người và lúc ấy, em tưởng rằng trong cuộc đòi này chỉ có cha mẹ là những người dành riêng cho mình tình yêu thương cao đẹp nhất. Nhưng không, từ khi hòa nhập với xã hội và nhất là từ khi loạng choạng bước vào môi trường học tập, tôi mới biết trong cuộc này, những người gắn bó cùng tôi trong suốt một quãng đời không chỉ có cha mẹ, mà còn tồn tại những người thầy, người cô.
Phải, thầy cô đã dìu dắt chúng em từ những năm trước tiên của cuộc sống đi học. Thầy cô đã chắp cánh ước mong, hoài bão tươi đẹp về tương lai, đã cho chúng em những giấc mơ về sự thành đạt, về công danh, sự nghiệp và cả niềm tin mãnh liệt vào cuộc sống. Phải chăng những điều hay lẽ phải, những nét đẹp trong tâm hồn của mỗi loài người đều được khơi nguồn từ tay những người hướng đạo. Vâng, họ đã dành một phần cuộc sống mình để trau chuốt, dẫn dắt người học viên từng bước đi trên đoạn đường còn bao khó khăn phía trước. Đã có ai đó nói rằng: “Nghề giáo như nghề chèo đò, phải đưa những con đò đến được bờ bên kia.’’ Thật đúng như vậy. Để làm tròn sứ mệnh cao cả của mình, “người đưa đò’’ phải cố gắng giữ làm sao cho đò được vững chắc. Mà có ai biết được rằng, trong suốt chặng đường ấy, họ phải vượt qua bao nhiêu gian nan vất vả. Phải, “người đưa đò” phải dùng hết sức lực của chính mình để đương đầu những khi có “mưa to”, “gió lớn”. Rồi khi đã mang được khách qua sông, “người đưa đò” lại quay về bến bên kia để tiếp tục thực hiện sứ mệnh cao thượng ấy. Và cứ thế, cứ thế, những người thầy đã dành cả cuộc sống để dạy dỗ cho toàn bộ những đứa con thân yêu của họ, không quản khó khăn, mệt mỏi. Cho dù phải thức khuya để miệt mài soạn giáo án, cho dù ngày qua ngày họ chỉ mãi lặp đi lặp lại những công thức, những bài giảng hàng nghìn, hàng vạn lần nhưng họ vẫn không buồn chán, bởi vì trong trái tim họ chỉ có duy nhất một khát khao – uốn nắn, dạy dỗ lớp trẻ ngày hôm nay thành người.
Thầy cô không chỉ hi sinh công sức và thời gian của mình mà còn dành trọn cả tình yêu thương và sự bảo bọc cho những đứa trẻ non nớt vẫn còn bỡ ngỡ trước cái xã hội rộng lớn này. Những đứa trẻ ấy ngơ ngác nhìn ra cuộc sống với sự dẫn dắt và tình yêu thương của thầy, của cô. Vâng, thầy cô đã truyền cho chúng em niềm tin và nghị lực để tôi có đủ sức mạnh và sự tin tưởng, chạm lấy những ước mong, khát vọng và biến chúng thành hiện thực. Thầy cô đã tận tụy, đã dồn toàn bộ công sức vào bài giảng, làm chúng thêm sinh động để đơn giản ăn sâu vào tâm trí của từng học viên. Nếu như không có lòng yêu thương dành riêng cho học viên của mình, thì liệu họ có tận tình, hi sinh nhiều như vậy được không? Phải, công việc hằng ngày của những người thầy, người cô xuât phát từ trái tim yêu thương của người cha, người mẹ dành riêng cho chính đứa con ruột thịt của mình. Tình yêu ấy luôn cháy bỏng trong tim mỗi người thầy, người cô, sẵn sàng sưởi ấm những sinh linh bé nhỏ vẫn còn loạng choạng bước đi trên đường đời.
Chúng em biết, thầy cô đã phải vất vả như vậy nào khi lái những con đò, trải qua bao nhiêu sóng, bao nhiêu gió, thầy cô vẫn một lòng vì chúng em, chở che, dìu dắt chúng em. Những lúc chúng em chùn bước, bàn tay ấm áp của thầy cô lại nâng đỡ nhẹ nhõm. Những lúc chúng em bất lực, giọng nói truyền cảm của thầy cô mang đến cho chúng em thêm nghị lực. Thầy ơi, cô ơi, ngàn lần chúng em cảm ơn người!
Dù thời gian có trôi qua thì em vẫn khắc ghi hình bóng thầy cô, những người luôn mang lại màu sắc tươi đẹp trong tâm hồn chúng em. Thầy cô chính là người cha, người mẹ thứ hai của chúng em. Thầy cô chắp cánh cho chúng em cất cánh cao, cất cánh xa với một tương lai đầy hi vọng. Thầy cô như người lái đò, mang thế hệ học viên chúng em cập bến yêu thương. Cảm ơn đời cho em gặp được thầy, cô – những người tuyệt vời nhất.
6. Nội dung tri ân thầy cô 20-11 số 6
Có vẻ trong mỗi tất cả chúng ta, tuổi học trò luôn là những tháng ngày tươi đẹp và dễ thương nhất. Khi ở mái trường… nơi mà tôi theo học. Dù tôi mới chỉ là 1 đứa mới vào trường Cách nay đã lâu nhưng tôi biết rằng thời gian sẽ qua rất nhanh mà thôi. Nhưng những khi thầy giáo viên đứng trên bục giảng, chỉ dạy tôi, tôi biết thầy cô là người trọng yếu và yêu quý tôi người tôi yêu quý nhất giống người cha thứ hai của tôi vậy này là thầy chủ nhiệm tôi.
Mới ngày nào tôi còn mới vào trường còn xa lạ với toàn bộ mọi thứ vậy, tâm trạng lo ngại khi quen bạn mới thầy chủ nhiệm mới lớp mới. Ngày trước tiên đến trường tôi thấy rất nghiêm vó khó tính cách thầy trò chuyện vs lớp tôi, tôi sợ lắm. Có khi còn nói thầy này nọ rồi không thích thầy. Dần dần tôi đã hiểu sai về thầy rồi thầy luôn là người lo ngại và quan tâm tôi biết chừng nào. Thầy luôn nỗ lực giảng dạy chỉ bảo bọn tôi tiến lên từng ngày, dù tôi có làm sai nặng đến đâu đi chăng nữa thì thầy vẫn không lúc nào tức giận mà thầy chỉ dùng những biện pháp xử lí công bình mà thôi, đúng vậy nếu đã sai thì phải có phạt chứ, việc làm đó tôi nghĩ rằng thầy chỉ muốn chúng tôi tốt hơn thôi. Có thỉnh thoảng tôi cũng từng làm thầy buồn phiền rất nhiều nhưng tôi cũng đang nỗ lực vươn lên để không để thầy thất vọng và buồn nữa đâu.
Thầy truyền cho tôi tình yêu, ngọn lửa cháy bỏng của toán học, thầy đốt cháy khát khao của tôi từ những ánh nhìn trước tiên. Tôi thích thầy giảng bài, mỗi lần nghe thầy giảng tôi lại thích, những bài toán ấy dù có khó đến đâu thì thầy vẫn luôn chỉ dạy tần tình cho tôi để tôi hiểu bài, do vậy những bài toán đó làm tôi thấy rất thú vị và tôi càng ngày càng muốn tìm tòi nó. Nhờ có thầy mà tôi dần dần yêu môn toán và càng ngày càng muốn tìm tòi nó sâu hơn về môn toán. Tôi thích cách thầy giảng bài, khống giống những thầy cô khác đâu, thầy làm theo cách riêng của mình, đã làm cho bao nhiêu học viên thích thú va thấy môn toán rất có lợi cho tất cả chúng ta nó không nhàm chán giống tất cả chúng ta từng nghĩ. Cũng từng gần sắp hết học kì một rồi, mới ngày nào mới vô trường bỡ ngỡ vậy mà đã sắp thi rồi và cũng sắp khép lại học kì 1 rồi. Thầy luôn nói và dăn dò lớp tôi rằng ” Thời gian chúng ta ngồi trên mái trường này là thời gian đẹp nhất, vậy cho nên chúng ta hãy ghi nhớ kỉ niệm đó cùng nhau đoàn kết giúp đỡ lần nhau trong học tập. Cố gắng thực hiện tương lai của mà chúng tôi mơ ước”.
Tôi cảm ơn thầy rất nhiều, dù thời gian trải qua với thầy chỉ là khởi đầu thôi nhưng những gì thầy làm cho lớp tôi, tôi hiểu toàn bộ. Dù sau này tôi rời xa mái trường rời xa đồng bọn, và trọng yếu là thầy thì tôi sẽ không giờ quên một người thầy vui vẻ, nhiệt tình, những gì thầy dạy bên tai tôi sẽ không lúc nào quên nhỡ mãi khắc ghi trong lòng. Những khoảnh khắc tuyệt đẹp nhất sẽ không thể nào phai mờ được mà vẫn mãi sáng lấp lánh trong trang lưu bút của tuổi đời học viên thơ mộng.
Cảm ơn thầy nhiều lắm, sự khôi hài, vui tính, nhưng cũng nghiêm trong công việc đã cho tôi biết bao thời cơ mong ước, một tâm hồn vui tươi nhưng ý chí nghị lực cao. Tôi tin rằng thời gian và tương lai hay chính lớp tôi sẽ tô màu đậm nét rõ hơn lên trang hoàng hôn của thầy. Mãi cười và tui tươi như những gì thầy vẫn làm thầy nhé! Đừng buồn nha thầy đã có lớp … sẽ luôn bên thầy từ đầy cho tới mãi mãi.
7. Nội dung tri ân thầy cô 20-11 số 7
Cuộc sống loài người là một chuyến du ngoạn dài mà trên đó ta sẽ có những cuộc gặp mặt vô cùng ngẫu nhiên. Không phải cuộc gặp mặt nào cũng để lại cho ta những dấu ấn sâu nặng, cũng tác động sâu sắc đến cuộc sống của ta, mà thỉnh thoảng nó chỉ vô tình như cơn gió, chỉ làm nền, tô điểm cho bức tranh cuộc sống ta. Tôi cũng như vậy, cũng đang từng bước đi trên đoạn đường của mình, mà khởi đầu là đoạn đường tri thức. Để chinh phục được nó không phải chỉ cần mình tôi nỗ lực, nỗ lực mà đang là sự trợ giúp, nâng niu của gia đình mà nhất là sự chèo lái của lớp lớp thầy cô. Họ dù không mang cùng một dòng máu hay có bất kể một mối quan hệ nào, nhưng họ đã hi sinh rất nhiều cho nhiều thế hệ học trò của mình.
“Cha mẹ cho ta hình hài, thầy cô cho ta trí thức”
Quả đúng là như vậy, công lao của thầy cô là to lớn biết nhường nào. Mà có vẻ là cả cuộc sống này, tất cả chúng ta cũng không thể nào đền đáp được hết. Chính các thầy cô là người lái đò mang những thế hệ học trò cập bến tương lai. Làm sao tôi có thể quên những ánh nhìn ấm áp, dịu hiền của thầy cô, những ánh nhìn luôn dõi theo hình bóng của từng học trò bé nhỏ trong suốt cả quảng đời cấp sách đến trường. Hình ảnh những giáo viên trước tà áo dài thước tha. Những người thầy với vẻ mặt lúc nào cũng nghiêm khắc ấy lại chứa động cả một khoảng trời yêu thương rộng lớn đã để lại trước tâm trí những người học trò chúng tôi không nghe đến bao nhiêu ký ức khó phai. Không chỉ vậy, điều gây ấn tượng nhiều nhất với tôi chính là nụ cười của các thầy cô. Dấu hiệu này không hẳn là kiêu sa, cũng chẳng đặc biệt gì nhưng tôi lại vô cùng trân trọng những nụ cười ấy. Vì đó chính là sự khuyến khích, khuyến khích mỗi khi tôi đạt điểm cao, là nguồn động lực giúp tôi vươn lên trong học tập. Mỗi khi tôi phạm lỗi, vẫn là khuôn mặt thân thuộc ấy nhưng hành động đã không còn những nụ cười vui vẻ của ngày nào mà thay vào này là một ánh nhìn nghiêm nghị. Mặc dù thầy cô không la hoặc trách mắng gì nhưng tôi như đọc được một tí buồn bã và thất vọng thoáng qua những đôi mắt kia. Những lúc như vậy sao mà tôi cảm thấy ăn năn quá! Vì chính tôi đã làm các thầy cô cảm thấy thất vọng. Nhưng cũng nhờ này mà tôi nhận thấy được những sai lầm thực sự của mình để sửa chữa.
Đến tận giờ đây tôi mới nhận thấy được một điều: không phải lúc nào thầy cô cũng cười với chúng tôi nhưng chỉ cần những người thầy, người cô cười một nụ cười yêu thương thì trong tôi bổng dâng trào một niềm vui sướng giống như tôi vừa làm được một điều gì rất lớn cho thầy cô. Sao lại có thể quên những nụ cười hạnh phúc, hay những nụ cười vỗ về,an ủi. Thầy cô ơi! Các thầy cô có biét rằng những nụ cười của các thầy cô lại chính là ngọn lửa hồng sưởi ấm những trái tim nhỏ xíu non nớt của đám học trò chúng con hay không? Chỉ bao nhiêu này là mình quá may mắn hơn rất nhiều đứa trẻ khác. Bao gánh nặng về cuộc sống, công việc, gia đình và những cực nhọc chất chồng lên đôi vai của những người giáo viên. Thật không thể nào có thể diễn tả được hết nỗi nhớ ơn sâu nặng cúa tôi so với các thầy cô, những người luôn miệt mài bên những trang giáo án, truyền đến học trò chúng tôi những bài học hay và có lợi, những người đã không quên nhọc nhằn giúp xây dựng một toàn cầu huy hoàng, một tương lai tươi sáng bằng đoạn đường học vấn. Toàn cầu của tri thức nhân loại mới rộng lớn và bát ngát làm sao! Nhưng chính những người thầy người cô đã dẫn dắt chúng tôi bước vào một toàn cầu mà so với các thế hệ học viên hình như là hoàn toàn mới mẻ và lạ lẫm. Và rồi từng ngày trôi qua, tôi đã quen dần với mài trường này, nơi mà chúng tôi thường gọi là ngôi nhà thứ hai. Hình ảnh người thầy cô nhiệt tình, tận tụy dạy cho chúng tôi không chỉ về tri thức mà cả về những kĩ thuật sống thiết yếu không biết tự lúc nào đã trở thành một ấn tựợng khó phai trong ký ức những cô cậu học trò tinh nghịch ngày nào! Thầy cô đã dày công dạy dỗ chúng tôi nên người giúp chúng tôi biết thế nào là lòng nhân ái. Chính các thầy cô đã tạo thành những khoảng thời gian giúp những đứa học trò gặp mặt, tìm hiểu nhau hơn. Thầy cô cũng như là cha mẹ của chúng tối. Dấu trường thành theo thời gian giờ đây tôi mới hiểu rằng làm giáo viên chưa hẳn là sung sướng. Tôi nghiêm khắc ghi trong tim những công ơn to lớn của thầy giáo viên viên với niềm kính trọng nhất. Thầy cô ơi, những tri thức được thầy cô tóm gọn thành những tinh hoa của nhân loại qua boa nhiêu thế hệ đã hỗ trợ con nhận thấy rằng, những gì mà ta thu thập được từ kho tàng tri thức rộng lớn sẽ tan biết đi vào một khoảng trống gian trống một khi tất cả chúng ta nhụt chí và lùi bước. Thầy cô đã gieo những hạt giống của trí tuệ vào tâm hổn trong sáng của những đứa học viên, là người cầm bó đuốc tri thức của nhân loại soi đường chỉ lối cho thế hệ học trò.
Ôi! Tôi ước sao mình mãi là đứa học trò yêu dấu của thầy cô, mặc dù biết là không thể được. Tuy vậy, tôi vẫn cầu mong là các thầy cô sẽ mãi tiếp tục dẫn dắt nhiều thế hệ măng non bước qua cánh cửa dẫn theo một vùng đất kì dịu. Thầy cô ơi! Em không biết phải bộc bạch tình cảm của minh như vậy nào nữa, em chỉ muốn cảm ơn vì toàn bộ những điều hay, điều có lợi mà thầy cô đã truyền đạt đến thế hệ học viên chúng em. Những người lái đò của một tương lai mộng mơ.
8 . Nội dung tri ân thầy cô 20-11 số 8
Có một nghề, một công việc và cả một đời người để lặng lẽ hy sinh cho trí thức, cho những đôi cánh mong ước cất cánh cao cất cánh xa trên khung trời rộng lớn của niềm tin , nhiệt huyết tuổi trẻ rực cháy. Này là nghề giáo – những người mang ánh sáng soi đời trẻ, lái chuyến đò chiều sang bờ bến, đò vinh quang đến nơi đất lạ. Ơn này sao đền đáp hết khi bụi phấn đã làm tóc thầy phai bạc. Xin tri ân thầy cô, ân tình sâu nặng của những người lái đò tâm huyết ấy.
Tôi không thể khái niệm được tình thầy trò là gì? Phải chăng tình thầy trò có thể làm thay đổi cuộc sống của các bạn dù chỉ là một phần nhỉ? Này là tình cảm mà bạn có thể tìm thấy được một khoảnh khắc nào đó trong cuộc sống. Chắc hẳn trong tất cả chúng ta cũng từng có một thời gian gắn bó bên mái trường, được học tập dưới sự dìu dắt, chỉ bảo tận tình của thầy cô. Xúc động làm sao khi nghĩ về hình ảnh những người giáo viên đã luôn nhiệt tình dạy dỗ tất cả chúng ta nên người.
Bánh xe thời gian cứ quay lặng lẽ, chúng tôi dần trưởng thành sau mỗi bài học, sau những buổi đứng lớp của các thầy các cô. Nhớ lắm tà áo dài thướt tha của cô, dáng đi nghiêm trang mà thân thiện của thầy. Nhớ lắm những bài học làm người, những tri thức khoa học mà mấy năm qua tôi được học nằm lòng. Một năm qua đi, chúng tôi lại phải Chào thân ái những người thầy, người cô để bước tiếp sang lớp mới, học thêm những bài học mới. Lòng chúng tôi lại bồi hồi khi nhìn thấy hình bóng thân yêu của những người thầy người cô mà xưa kia đã giảng dạy chúng tôi bằng một tấm lòng tận tụy. Và mỗi năm cứ đến ngày 20/11, toàn thể học viên trên khắp quốc gia Việt Nam lại nhiệt liệt chào mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam. Những nỗi vất vả, nhọc nhằn của những người làm nghề giáo, giờ đây được đền đáp bằng những bó hoa, những lời chúc vô cùng ý nghĩa của chính người học trò mà xưa kia mình đã dạy dỗ, khuyên bảo. Trên khuôn mặt của họ lúc bấy giờ rạng rỡ một nụ cười. Vâng, họ hạnh phúc, hạnh phúc không phải vì được đền đáp mà hạnh phúc vì được tái ngộ những đứa con thân yêu mà họ đã coi như một phần của cuộc sống mình.
Cuộc sống có biết bao thay đổi nhưng nào đâu làm phai mờ đi tình cảm của người thầy người cô dành riêng cho học dành riêng cho học viên thân yêu. Tình cảm ấy thiêng liêng, cao quý biết nhường nào. Tình yêu thương ấy đã sưởi ấm tâm hồn của biết bao người học viên trong suốt cả cuộc sống đi học. Nếu một mai tôi không đang là một đứa trẻ, nếu một mai tôi rời khỏi sự ủ ấp của gia đình và nhà trường để tiếp tục bước đi và thử thách mình trên quãng đường sót lại, thì tôi sẽ không quên đâu! Không lúc nào quên công ơn sâu nặng và tình cảm bát ngát của thầy cô dành riêng cho toàn bộ học viên của mình- những đứa con mà họ coi như máu thịt, như một phần của cuộc sống.
Mời các bạn tham khảo thêm các thông tin hữu ích khác trên thể loại Tài liệu của HoaTieu.vn.
Xem thêm những thông tin liên quan đến đề tài tri ân ngày nhà giáo việt nam
Full : Thay lời tri ân – Tri Ân Người Giáo Viên Nhân Dân
- Tác giả: Morning Coffe
- Ngày đăng: 2017-12-18
- Nhận xét: 4 ⭐ ( 7587 lượt nhận xét )
- Khớp với kết quả tìm kiếm: Thay lời tri ân 2017: Tôn vinh nỗ lực vượt khó của những giáo viên vùng cao
Chương trình truyền hình trực tiếp Thay lời tri ân 2017 sẽ tôn vinh nỗ lực vượt khó của những giáo viên vùng cao nhân kỷ niệm ngày Nhà giáo Việt Nam 20/17
Lời chúc ngày 20/11 hay và ý nghĩa dành tặng thầy cô
- Tác giả: vtc.vn
- Nhận xét: 5 ⭐ ( 7558 lượt nhận xét )
- Khớp với kết quả tìm kiếm: Nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam, hãy gửi món quà trí não là những lời chúc ngày 20/11 tốt đẹp như sự tri ân đầy ý nghĩa đến thầy giáo viên.
Ngày Nhà giáo Việt Nam: Ngày hội tri ân sự nghiệp trồng người
- Tác giả: baomoi.com
- Nhận xét: 5 ⭐ ( 1836 lượt nhận xét )
- Khớp với kết quả tìm kiếm: Ngày 20/11 hằng năm đã trở thành ngày hội của các thầy giáo viên, là ngày để toàn xã hội trổ tài nghĩa cử cao đẹp, tôn vinh sự học, tri ân những người đóng góp sức với sự nghiệp trồng người.
Ngày Nhà giáo Việt Nam 20.11: Lễ tri ân không quà, không hoa
- Tác giả: thanhnien.vn
- Nhận xét: 4 ⭐ ( 5958 lượt nhận xét )
- Khớp với kết quả tìm kiếm: Trong cục diện đặc biệt năm nay, khi dịch Covid-19 vẫn tiếp tục lây lan ở nhiều tỉnh thành, lễ tri ân thầy cô trong ngày Nhà giáo Việt Nam sẽ được tổ chức hầu hết qua hình thức trực tuyến.
Nội dung tri ân thầy cô nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20-11
- Tác giả: luyenthivan.com
- Nhận xét: 5 ⭐ ( 8835 lượt nhận xét )
- Khớp với kết quả tìm kiếm: Nội dung tri ân thầy cô nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20-11 – Bài làm 1 Đằng sau những – Giới thiệu tin bài Nội dung tri ân thầy cô nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20-11 hay nhất.
Ngày 20/11: Bài phát biểu mừng ngày Nhà giáo Việt Nam hay nhất
- Tác giả: vietnammoi.vn
- Nhận xét: 3 ⭐ ( 6454 lượt nhận xét )
- Khớp với kết quả tìm kiếm: Ngày tri ân các thầy giáo viên 20/11 sắp tới gần. Một bài phát biểu hay, trổ tài được lòng nhớ ơn và tình yêu thương sẽ làm cho ngày này trở nên đặc biệt và ý nghĩa hơn. Dưới đây là một vài gợi ý bạn có thể tham khảo!
Tri ân ngày nhà giáo Việt Nam
- Tác giả: thquangtrung.hoankiem.edu.vn
- Nhận xét: 5 ⭐ ( 4405 lượt nhận xét )
- Khớp với kết quả tìm kiếm: Bằng toàn bộ tấm lòng nhớ ơn thầy giáo viên, bằng toàn bộ sự “tôn sư trọng đạo” và “uống nước nhớ nguồn” của thế hệ học viên ngày hôm nay, các giáo viên và các em học viên khối 3 đã tâm huyết và miệt mài làm bích báo “Tri ân” ngày Nhà giáo Việt Nam. Với màu vàng của từng bông hoa hồng được bàn tay khéo léo, sáng tạo của các giáo viên tổ 3 kết thành dòng chữ “ Khối 3” mang ý nghĩa là sự yêu thương chân tình để rèn dũa, dạy dỗ học sinh- đó cũng chính là biểu tượng của niềm tự hào trong mỗi em học viên khi được học tại ngôi trường Quang Trung yêu quý. Bên cạnh màu đỏ của dòng chữ “Tri ân” là màu mực của giáo viên, là những điểm 10 chói lọi trong trang vở mà học viên các con đã hứa sẽ dành tặng các thầy cô trong quãng đời học viên của mình- Và yêu sao màu mực tím học trò, khi những dòng xúc cảm viết về giáo viên của mình được kết thành chiếc lọ hoa xinh xắn chứa đựng những đóa hồng vàng hòa trộn hồng đỏ và tím yêu thương… Toàn bộ và toàn bộ đã toát lên sự nhớ ơn, kính trọng và chứa chan những tình cảm học trò dành tặng các thầy, các cô.Bích báo khối 3 năm học 2019 – 2020Đồng chí hiệu trưởng trao giải cho khối 3Nguyễn Thanh Thủy
Xem thêm các nội dung khác thuộc thể loại: giải trí