Ánh Hoàng Hôn Mỏng Manh là một cuốи tiểu thuyết kể về tình yêu không có lốι thoát và cũng có thể về một câu chuyệи về sự hậи …
Bạn đang xem: ánh hoàng hôn mỏng manh
Chương 1
Đêm 20 tháng 3 năm 2009
Giờ phút ấy, vùng biển phía nam của Trung Quốc trông như một dải lụa đen khổng lồ, không có hạn chế, chẳng nhìn thấy điểm tận cùng, trải dài bốn bề, nối liền với khung trời đêm không sao một cách hoàn mỹ, như thể không có lấy một sơ hở.
Cũng không biết là lần thứ mấy, tiếng máy nổ của chiếc tàu tìm kiếm số 2 vẫn tiếp tục kêu phành phạch, phá vỡ màn đêm yên tĩnh đến khác thường.
Tiếng máy nổ cứ xa rồi gần, gần rồi lại xa, chiếc đèn thăm dò ở đầu thuyền cứ lắc lư, vạch thành một đường sáng hình vòng cung kèm theo tiếng gọi phát ra từ chiếc loa dội lại mấy lần.
Nhưng, chẳng có tiếng hồi đáp nào.
Trừ mấy con sóng bạc chồm lên khi man thuyền lướt qua, toàn bộ vẫn yên tĩnh như vậy, như thể chúng mới là vị khách không mời mà đến, như thể mấy tiếng đồng hồ trước đó chưa từng xảy ra chuyện gì.
Trời vừa trút một trận mưa lớn, mùi hoen gỉ của sắt thép thoang thoảng trên boong thuyền,hoà lẫn với mùi tanh trong gió biển và cả mùi của dầu máy, khiến người ta buồn nôn.
Từ Thiên Minh- người của đội cơ động đặc biệt đi lại từ mạn tàu, chợt nhìn thấy người con gái ấy đang đứng dưới ánh đèn. Cô mặc một bộ váy áo màu đen, chiếc váy mỏng và nhẹ cất cánh trong gió, tựa như đôi cánh màu đen chấp chới, cất cánh cất cánh lên. Nhưng bước chân rất vững vàng, trong một ngày thời tiết như vậy này mà hình như cô không thấy lạnh, chỉ đứng yên đó, ánh đèn pha chói mắt thỉnh thoảng lại chiếu lên người cô, làm cho phần cổ và phần bờ vai lộ ra ngoài ánh lên mịn màng như ngọc.
Hình như nghe thấy tiếng bước chân, cô vội quay đầu lại, Từ Thiên Minh bất giác bước nhanh về phía trước, do dự một lát, anh cất tiếng gọi: “Phương Thần…”, sao đó dừng lại và lắc lắc đầu.
“Chúng tôi quyết định quay về. nửa tiếng vừa rồi là thời gian tìm kiếm tốt nhất, thế nhưng chẳng thấy bóng dáng người đó đâu. Nếu cứ tiếp tục, e rằng chẳng có kết quả gì, vậy nên tàu phải quay trở về.”
“Ít nhất vừa rồi các anh cũng đã phát hiện ra những mảnh vụn, chẳng phải thế sao?”.
“ Đúng vậy. nhưng cũng chỉ là những mảnh vụn mà thôi.” Từ Thiên Minh ngẩng đầu lên nhìn màn đêm đen đặc, hít một hơi thật sâu, cố nén sự bất an trong lòng, nói: “Trận mưa vừa rồi lại khiến cho việc tìm kiếm thêm khó khăn, rất nhiều…”. ngừng một lát, anh nhìn thẳng vào đôi mắt đẹp tới mức khiến người khác sửng sốt của cô gái, nói tiếp: “Rất nhiều thứ đã bị cuốn trôi đi, trong đó có lẽ có cả anh ấy”. Hai từ “thi thể” cuối cùng không thể nào bật ra được trước mặt cô.
Phương Thần ngây người, thực ra trong suốt khoảng thời gian tìm kiếm không phải là cô không nghĩ đến kết quả ấy, nhưng lúc này khi nghe những lời ấy thốt ra từ miệng của Từ Thiên Minh cô mới cảm thấy nó thật tàn khốc.
Chiếc tàu đã quay đầu lại, hướng mũi về bến cùng tiếng động cơ đơn điệu.
Cô đứng đó, mái tóc búi cao sau gáy, để lộ một khuôn mặt xinh xắn lạ thường, trong bóng đêm đẹp như một pho tượng.
Cô lặng im hồi lâu, sau đó mấp máy đôi môi lạnh cóng vì gió, “Anh nghĩ rằng anh ấy đã chết rồi phải không?”.
Giọng của cô vốn rất hay nhưng lúc này lại đượm vẻ buồn bã. Từ Thiên Minh tận mắt nhìn thấy vẻ hốt hoảng ban đầu của cô và vẻ điềm tĩnh lúc này, nên không hiểu được cô đang nghĩ gì, đành trả lời theo bản năng nghề nghiệp: “Căn cứ theo những manh mối có được hiện nay thì không loại trừ khả năng đó”.
“Nhưng tôi không tin”, cô lắc đầu nói: “Có thể đúng như lời anh nói, anh ấy đã bị sóng cuốn đi nhưng tôi không tin anh ấy lại chết như thế.”
Từ Thiên Minh trầm ngâm một lát, nói: “Ý của cô là vẫn nên tiếp tục tìm kiếm?”.
“Yên tâm. Việc tiếp theo tôi sẽ không phiền anh nữa. hôm nay anh đã cố gắng làm hết trách nhiệm của mình, như thế là đủ rồi.” trong hoàn cảnh như vậy, cô thấy mình vẫn còn mỉm cười được, “cảm ơn anh. Có điều, nói thế nào nhỉ? Nếu sống thì phải thấy người, chết phải nhìn thấy xác. Trừ khi tôi nhìn thấy xác anh ấy, còn không tôi sẽ tiếp tục kiếm tìm.”
Gió biển lạnh và ẩm ướt thổi qua hai người, câu nói ấy tan trong gió, vỡ vụn, nhưng vẫn đầy quyết liệt.
Bất giác Từ Thiên Minh nheo mắt lại, hình như đây là lần trước hết anh nhìn người con gái trước mặt kỹ đến thế. Quen biết cô đã nhiều năm nhưng mãi tới ngày hôm nay anh mới phát xuất hiện, cô càng ngày càng giống người ấy, ngay cả ngữ khí và dáng vẻ cũng rất giống.
Lẽ nào này là vì thời gian họ ở cùng nhau rất lâu?
Sống thì phải thấy người, chết thì phải thấy xác?
Hồi lâu sau, anh mới lên tiếng hỏi: “sao phải cố chấp như vậy? cô muốn tìm thấy anh ta, rồi sau đó lại trở về bên anh ta như sao?…nhưng, tôi vẫn nghĩ rằng cô không yêu anh ta”.
Hình như câu nói của anh đã làm cô sững sờ, sau một lát thẫn thờ, Phương Thần mới quay lưng về phía Từ Thiên Minh, chiếc cổ trắng thanh thoát, mái tóc đen dày cất cánh cất cánh trong gió, toàn bộ hình như hoà lẫn vào bóng tối của màn đêm.
Cô nói bằng một giọng rất điềm tĩnh, cố che giấu vẻ hốt hoảng trong lòng: “Tôi không yêu anh ấy nhưng không có nghĩa là tôi mong anh ấy chết. đúng thế không?”.
Đêm 20 tháng 3 năm 2009Giờ phút ấy, vùng biển phía nam của Trung Quốc trông như một dải lụa đen khổng lồ, không có hạn chế, chẳng nhìn thấy điểm tận cùng, trải dài bốn bề, nối liền với khung trời đêm không sao một cách hoàn mỹ, như thể không có lấy một sơ hở.Cũng không biết là lần thứ mấy, tiếng máy nổ của chiếc tàu tìm kiếm số 2 vẫn tiếp tục kêu phành phạch, phá vỡ màn đêm yên tĩnh đến khác thường.Tiếng máy nổ cứ xa rồi gần, gần rồi lại xa, chiếc đèn thăm dò ở đầu thuyền cứ lắc lư, vạch thành một đường sáng hình vòng cung kèm theo tiếng gọi phát ra từ chiếc loa dội lại mấy lần.Nhưng, chẳng có tiếng hồi đáp nào.Trừ mấy con sóng bạc chồm lên khi man thuyền lướt qua, toàn bộ vẫn yên tĩnh như vậy, như thể chúng mới là vị khách không mời mà đến, như thể mấy tiếng đồng hồ trước đó chưa từng xảy ra chuyện gì.Trời vừa trút một trận mưa lớn, mùi hoen gỉ của sắt thép thoang thoảng trên boong thuyền,hoà lẫn với mùi tanh trong gió biển và cả mùi của dầu máy, khiến người ta buồn nôn.Từ Thiên Minh- người của đội cơ động đặc biệt đi lại từ mạn tàu, chợt nhìn thấy người con gái ấy đang đứng dưới ánh đèn. Cô mặc một bộ váy áo màu đen, chiếc váy mỏng và nhẹ cất cánh trong gió, tựa như đôi cánh màu đen chấp chới, cất cánh cất cánh lên. Nhưng bước chân rất vững vàng, trong một ngày thời tiết như vậy này mà hình như cô không thấy lạnh, chỉ đứng yên đó, ánh đèn pha chói mắt thỉnh thoảng lại chiếu lên người cô, làm cho phần cổ và phần bờ vai lộ ra ngoài ánh lên mịn màng như ngọc.Hình như nghe thấy tiếng bước chân, cô vội quay đầu lại, Từ Thiên Minh bất giác bước nhanh về phía trước, do dự một lát, anh cất tiếng gọi: “Phương Thần…”, sao đó dừng lại và lắc lắc đầu.“Chúng tôi quyết định quay về. nửa tiếng vừa rồi là thời gian tìm kiếm tốt nhất, thế nhưng chẳng thấy bóng dáng người đó đâu. Nếu cứ tiếp tục, e rằng chẳng có kết quả gì, vậy nên tàu phải quay trở về.”“Ít nhất vừa rồi các anh cũng đã phát hiện ra những mảnh vụn, chẳng phải thế sao?”.“ Đúng vậy. nhưng cũng chỉ là những mảnh vụn mà thôi.” Từ Thiên Minh ngẩng đầu lên nhìn màn đêm đen đặc, hít một hơi thật sâu, cố nén sự bất an trong lòng, nói: “Trận mưa vừa rồi lại khiến cho việc tìm kiếm thêm khó khăn, rất nhiều…”. ngừng một lát, anh nhìn thẳng vào đôi mắt đẹp tới mức khiến người khác sửng sốt của cô gái, nói tiếp: “Rất nhiều thứ đã bị cuốn trôi đi, trong đó có lẽ có cả anh ấy”. Hai từ “thi thể” cuối cùng không thể nào bật ra được trước mặt cô.Phương Thần ngây người, thực ra trong suốt khoảng thời gian tìm kiếm không phải là cô không nghĩ đến kết quả ấy, nhưng lúc này khi nghe những lời ấy thốt ra từ miệng của Từ Thiên Minh cô mới cảm thấy nó thật tàn khốc.Chiếc tàu đã quay đầu lại, hướng mũi về bến cùng tiếng động cơ đơn điệu.Cô đứng đó, mái tóc búi cao sau gáy, để lộ một khuôn mặt xinh xắn lạ thường, trong bóng đêm đẹp như một pho tượng.Cô lặng im hồi lâu, sau đó mấp máy đôi môi lạnh cóng vì gió, “Anh nghĩ rằng anh ấy đã chết rồi phải không?”.Giọng của cô vốn rất hay nhưng lúc này lại đượm vẻ buồn bã. Từ Thiên Minh tận mắt nhìn thấy vẻ hốt hoảng ban đầu của cô và vẻ điềm tĩnh lúc này, nên không hiểu được cô đang nghĩ gì, đành trả lời theo bản năng nghề nghiệp: “Căn cứ theo những manh mối có được hiện nay thì không loại trừ khả năng đó”.“Nhưng tôi không tin”, cô lắc đầu nói: “Có thể đúng như lời anh nói, anh ấy đã bị sóng cuốn đi nhưng tôi không tin anh ấy lại chết như thế.”Từ Thiên Minh trầm ngâm một lát, nói: “Ý của cô là vẫn nên tiếp tục tìm kiếm?”.“Yên tâm. Việc tiếp theo tôi sẽ không phiền anh nữa. hôm nay anh đã cố gắng làm hết trách nhiệm của mình, như thế là đủ rồi.” trong hoàn cảnh như vậy, cô thấy mình vẫn còn mỉm cười được, “cảm ơn anh. Có điều, nói thế nào nhỉ? Nếu sống thì phải thấy người, chết phải nhìn thấy xác. Trừ khi tôi nhìn thấy xác anh ấy, còn không tôi sẽ tiếp tục kiếm tìm.”Gió biển lạnh và ẩm ướt thổi qua hai người, câu nói ấy tan trong gió, vỡ vụn, nhưng vẫn đầy quyết liệt.Bất giác Từ Thiên Minh nheo mắt lại, hình như đây là lần trước hết anh nhìn người con gái trước mặt kỹ đến thế. Quen biết cô đã nhiều năm nhưng mãi tới ngày hôm nay anh mới phát xuất hiện, cô càng ngày càng giống người ấy, ngay cả ngữ khí và dáng vẻ cũng rất giống.Lẽ nào này là vì thời gian họ ở cùng nhau rất lâu?Sống thì phải thấy người, chết thì phải thấy xác?Hồi lâu sau, anh mới lên tiếng hỏi: “sao phải cố chấp như vậy? cô muốn tìm thấy anh ta, rồi sau đó lại trở về bên anh ta như sao?…nhưng, tôi vẫn nghĩ rằng cô không yêu anh ta”.Hình như câu nói của anh đã làm cô sững sờ, sau một lát thẫn thờ, Phương Thần mới quay lưng về phía Từ Thiên Minh, chiếc cổ trắng thanh thoát, mái tóc đen dày cất cánh cất cánh trong gió, toàn bộ hình như hoà lẫn vào bóng tối của màn đêm.Cô nói bằng một giọng rất điềm tĩnh, cố che giấu vẻ hốt hoảng trong lòng: “Tôi không yêu anh ấy nhưng không có nghĩa là tôi mong anh ấy chết. đúng thế không?”.
Xem thêm những thông tin liên quan đến đề tài ánh hoàng hôn mỏng manh
[Giọng Đọc Cỏ] Ánh Hoàng Hôn Mỏng Manh – Tình Không Lam Hề – Phần 4
- Tác giả: Cỏ Lông Chông Official
- Ngày đăng: 2018-10-02
- Nhận xét: 4 ⭐ ( 8146 lượt nhận xét )
- Khớp với kết quả tìm kiếm: [Giọng Đọc Cỏ] Ánh Hoàng Hôn Mỏng Manh – Tình Không Lam Hề – Phần 4
Nghe trọn bộ tại : https://bit.ly/2MiVzg3
Nghe thêm nhiều truyện khác tại: https://bit.ly/2Ktn5Hv
Join group và chia sẻ nhiều hơn tại: https://bit.ly/2MZImu5
Các bạn nhớ Subscribe để đón nghe những bộ truyện tiên tiến nhất nhé!
truyenngontinhmoihaynhat truyenngontinh2018 colongchong khangkieu
—————————————————————-
🔴Những bộ truyện độc quyền tại kênh 🔴 Cỏ Lông Chông 🔴
1. 99 Ngày Làm Cô Dâu – Ân Tầm 👉 https://goo.gl/Z7KWsY
2. Thế Gia Danh Môn – Thập Tam Xuân 👉 https://bit.ly/2lCAjqo
3. Nếu Không Là Tình Yêu – Diệp Lạc Vô Tâm 👉 https://goo.gl/SRHUYV
4. Cho Anh Nhìn Về Em – Tân Di Ổ 👉 https://bit.ly/2lDEXoc
5. Chân Trời Góc Bể – Diệp Lạ Vô Tâm 👉 https://bit.ly/2Ks6Ni6
6. Hoa Hồng Sớm Mai – Lâm Địch Nhi 👉 https://goo.gl/w9Syrf
7. Nông Phụ – Kim Sai Thập Nhị 👉 https://goo.gl/KHwQTU
8. Thà Đừng Gặp Gỡ – Thánh Yêu 👉 https://goo.gl/pZs4Qo
9. Độc Nữ PK Thầy Giáo Lưu Manh – Đoàn Đoàn Nhất Luân 👉 https://bit.ly/2MqrStN
10. Thanh Xuân Ấy Có Em – Cố Tây Tước 👉 https://bit.ly/2lP0jyQ
11. Shock Tình – Kawi 👉 https://bit.ly/2NBiUve
12. Khang Kiều – Loan 👉 https://bit.ly/2NCsLA0
13. Ánh Hoàng Hôn Mỏng Manh – TKLH 👉https://bit.ly/2MiVzg3
Ánh Hoàng Hôn Mỏng Manh
- Tác giả: komo.vn
- Nhận xét: 5 ⭐ ( 2140 lượt nhận xét )
- Khớp với kết quả tìm kiếm: Trên toàn cầu này, có một số thứ không phải là đạo lý nhưng tất cả chúng ta vẫn cứ tin mà không chút hoài nghi.
Ví như người ta hay nói: “tình yêu không được dối trá”. Vậy mà anh đã lừa dối cô, cứ như vậy một lần rồi hai lần, nhưng cuối cùng cô đã phát xuất hiện, người…
Ánh Hoàng Hôn Mỏng Manh – Tiểu thuyết của Tình Không Lam Hề – GIẢM 26%
- Tác giả: www.vinabook.com
- Nhận xét: 3 ⭐ ( 1836 lượt nhận xét )
- Khớp với kết quả tìm kiếm: Ánh Hoàng Hôn Mỏng Manh (Tình Không Lam Hề) – GIẢM 26%, Ánh Hoàng Hôn Mỏng Manh Trên toàn cầu này, có một số thứ không phải …
Ánh hoàng hôn mỏng manh – Tình Không Làm Hề
- Tác giả: www.truyenngan.com.vn
- Nhận xét: 4 ⭐ ( 8225 lượt nhận xét )
- Khớp với kết quả tìm kiếm:
ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH
- Tác giả: www.audiobox.studio
- Nhận xét: 5 ⭐ ( 8083 lượt nhận xét )
- Khớp với kết quả tìm kiếm: Ánh Hoàng Hôn Mỏng Manh Được Sưu Tầm Bởi AudioBox. Nghe Truyện Ngôn Tình Hay Mọi Lúc, Mọi Nơi, Mọi Thiết Bị Miễn Phí,…
Ánh Hoàng Hôn Mỏng Manh
- Tác giả: thichtruyen.vn
- Nhận xét: 3 ⭐ ( 9248 lượt nhận xét )
- Khớp với kết quả tìm kiếm: Đọc truyện: Ánh Hoàng Hôn Mỏng Manh tại website ThichTruyen.VN, trợ giúp đọc trên smartphone và Tablet
Thư Viện Sách Truyện Tiểu Thuyết Văn Học Miễn Phí Tải PRC/PDF/EPUB/AZW3
- Tác giả: www.dtv-ebook.com
- Nhận xét: 4 ⭐ ( 4110 lượt nhận xét )
- Khớp với kết quả tìm kiếm: Đây không phải là một mẩu truyện về giới xã hội đen, cũng không phải là mẩu truyện về lòng thù hận; càng không phải là những dòng ghi chép về nỗi hối hận, giày vò; đây là một quyển sách viết về tình yêu.
Xem thêm các nội dung khác thuộc thể loại: giải trí